Ngược lại Yến trưởng lão, người ngồi trên bãi cỏ xanh bên ngoài rừng trúc, ngày càng trở nên hốc hác, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy nàng đã mất đi hy vọng.
Nàng không cách nào thu phục được Kinh Hồng Tiên Kiếm, cũng không thể chờ được viện binh, hoàn toàn rơi vào đường cùng.
Thỉnh thoảng Lý Mộc Dương lén lút nhìn trộm nàng, thậm chí còn nhìn thấy trong mắt Yến trưởng lão không có một tia sáng nào, ánh mắt trống rỗng giống như người chết.
Nàng ngồi ở chỗ đó, tựa như một pho tượng đã chết.
Cuộc sống như thế trôi qua từng ngày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây