“Dạ… là em.” Cô bé run rẩy trả lời, giọng nói nhỏ như muỗi.
Thẩm Thanh Diệp lại hỏi: “Khi em bước vào đây, trong phòng còn ai khác không?”
Viên Viện lắc đầu: “Không… chỉ có anh trai em thôi…”
Nói đến đây, cô bé lại không nhịn được mà rúc vào lòng mẹ. Bà Viên ôm chặt con gái, vừa định mở miệng thì ông Viên đặt tay lên vai bà ta, nhẹ nhàng siết chặt như muốn an ủi.
Bà Viên mím môi, quay đầu sang chỗ khác, cuối cùng vẫn không nói gì thêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây