“Tôi và Chính Nghĩa hết lời giải thích rằng năm đó Lữ Tú Cầm không phải bỏ trốn, mà là bị Thái Lập Dân sát hại. Ai ngờ họ chẳng hề tỏ ra đau buồn, nghe xong lời khai của Thái Lập Dân thì còn nói đó là đáng đời bà ấy. Họ bảo đã kết hôn thì phải sống cho tốt với chồng, nếu còn nhớ nhung đàn ông khác thì đúng là lăng nhăng, chết cũng là tự chuốc lấy!”
Chu Khải Minh nói xong, lại uống cạn một cốc nước. Vi Chính Nghĩa tiếp lời: “Chúng tôi muốn hỏi thêm về những chuyện năm đó, nhưng bọn họ tỏ ra rất thiếu kiên nhẫn, chỉ bảo người đã chết rồi, hỏi làm gì nữa?”
“Bọn họ không hợp tác, chúng tôi cũng chẳng có cách nào, đành phải đi tìm hỏi hàng xóm xung quanh. Mất cả nửa ngày trời, cuối cùng cũng có một gia đình biết chút ít về chuyện năm đó.”
La Khai Dương không nhịn được hỏi: “Có người biết thật à? Vậy rốt cuộc chuyện mối tình đầu có thật không?”
Chu Khải Minh gật đầu: “Có thật.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây