Anh lại nói tiếp: “Nhưng ngày mai có nhiều việc, tôi e là không có thời gian, hay là đợi…”
Thẩm Thanh Diệp mỉm cười với anh: “Không sao đâu, tôi đã gọi anh Khai Dương đi cùng rồi. Chỉ là muốn báo trước với đội trưởng Nhạc một tiếng, tránh đến lúc đó lại không tìm thấy người.”
Nhạc Lăng Xuyên nhìn vào đôi mắt cong cong của cô gái nhỏ, giọng chững lại một chút, rồi gật đầu: “…Cũng được.”
Anh nói: “Khai Dương làm việc khá chững chạc, em đi cùng cậu ta sẽ an toàn hơn.”
Thẩm Thanh Diệp bất lực nói: “Tôi tự bảo vệ được mình mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây