Thần sắc Tiền đại sư nhẹ nhõm, nhẹ nhàng cười nói: “Tới tới lui lui chính là những thứ này, hiển nhiên hắn biết trận pháp cũng không nhiều. Trình độ trận sư này, cũng chỉ như vậy.”
Tiền Hoằng nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Tiền đại sư lại hỏi: “Uy lực như thế nào?”
“Lần này hình như không có nhất phẩm, uy lực trận pháp cũng chỉ có khoảng bảy đạo trận văn.”
Tiền đại sư nhẹ gật đầu: “Thời gian ngắn như vậy, trận sư kia cũng không vẽ được nhiều trận pháp nhất phẩm như vậy, chỉ có thể lấy bảy trận văn để góp đủ số.”
“Nếu như nói bảy đạo trận văn thì uy lực không lớn, tu sĩ Thổ linh căn Luyện Khí tầng chín mặc thiết giáp có thể không bị thương.”
Tiền đại sư lắc đầu: “Quá mức lỗ mãng, không cần thiết, cũng không thể mỗi lần đều xông vào, vừa đánh rắn động cỏ, cũng lãng phí áo giáp.”
Tiền Hoằng nói: “Vậy Đại sư có phương pháp ứng đối không.”
“Phương pháp cũng rất đơn giản.” Tiền đại sư cười cười: “Ta từ trong gia tộc rút ra một ít trận sư bình thường đi cùng các ngươi, bọn họ có thể nhìn ra những địa hỏa trận này ở đâu.”
Tiền Hoằng có chút nghi hoặc: “Chỉ có trận sư mới có thể nhìn ra?”
“Không sai!” Tiền đại sư thần sắc bay lên nói: “Thiên địa vạn vật sinh sôi lưu chuyển, nhất cử nhất động đều có dấu vết. Có một số thứ, thần thức của ngươi không đủ hoặc là nghiên cứu không sâu, là nhìn không ra manh mối...”
“Trận pháp cũng vậy, trận văn có linh lực lưu chuyển, tu sĩ bình thường không phân biệt ra được, nhưng chúng ta quanh năm giao tiếp với trận văn, vẽ trận văn hàng trăm hàng ngàn lần, tự nhiên có thể phân biệt ra được.”
Ánh mắt Tiền Hoằng sáng lên: “Vậy thì làm phiền Tiền đại sư rồi!”
Nhưng hắn suy nghĩ một chút, vẫn còn có chút lo lắng, lại nói: “Để trận sư trong tộc đi qua, nếu gặp được nguy hiểm, vậy được không bù mất...”
Dù sao trận sư quanh năm nghiên cứu trận pháp, tu vi cùng thực lực bản thân đều là yếu. Mà Tiền gia tốn nhiều tâm tư bồi dưỡng trận sư, nếu đều bồi vào, vậy thật sự là tổn thất nặng nề.
“Không sao.” Tiền đại sư nói: “Trận sư không tự mình mạo hiểm, bọn họ chỉ đứng từ xa nhìn một chút, tìm ra vị trí của Địa Hỏa Trận là được.”
Tiền Hoằng nói: “Ta sẽ phái thêm nhân thủ bảo vệ tốt bọn họ.”
Tiền đại sư gật đầu nói: “Như thế là tốt nhất.”
Vào ban đêm, giờ sửu, trăng khuyết mông lung, sắc trời một mảnh đen kịt.
Mấy trận sư của Tiền gia đi theo Tiền Thuận Chi tới bên ngoài thành nam luyện khí hành, bọn họ trốn ở trong bụi cỏ phía xa xa, phóng thần thức ra xa xa, cẩn thận phân biệt linh lực chung quanh dị thường, cảm giác được trận văn hỏa hệ, cũng liền tìm ra vị trí của Địa Hỏa Trận trong đó.
Trận sư Tiền gia đối chiếu địa đồ thành nam, đánh dấu những Địa Hỏa trận này xuống, sau đó đưa địa đồ cho Tiền Thuận Chi.
Vết thương của Tiền Thuận Chi còn chưa lành, nhưng nhiệm vụ này là gia chủ tự mình giao xuống, sự tình trọng đại, một khi làm xong, đó chính là lập công lớn, hơn nữa sẽ được gia chủ ghi nhận.
Đây chính là cơ hội ngàn năm có một.
Tiền Thuận Chi cẩn thận cất kỹ địa đồ, gọi đệ tử Tiền gia và một đám tu sĩ du côn đến, chỉ từng người một về vị trí của Địa Hỏa Trận cho bọn họ xem.
“Nhớ kỹ chưa?”
Chúng tu sĩ gật đầu.
Tiền Thuận Chi phân tu sĩ thành từng đội, mỗi đội đều đánh dấu một lộ tuyến, sau đó vung tay lên, “Động thủ!”
Vì vậy một đám tu sĩ, thừa dịp bóng đêm yểm hộ, liền mò đến bên ngoài luyện khí hành.
Tiền Thuận Chi nhỏ giọng nói: “Y kế hành sự.”
Thủ hạ tu sĩ liền tự động chia làm mấy nhóm, theo các lộ tuyến tránh đi Địa Hỏa Trận trên mặt đất, lén lút tới gần luyện khí hành.
Tu sĩ Tiền gia tránh được đại đa số Địa Hỏa trận, chỉ có một số ít Địa Hỏa trận được kích hoạt, lẻ tẻ nổ ra ánh lửa trong màn đêm.
Có một số là tu sĩ Tiền gia không cẩn thận, lỡ chạm phải Địa Hỏa trận, có một số là trận sư Tiền gia quan sát sơ sẩy, không phát hiện ra vị trí của Địa Hỏa trận.
Tất cả những điều này đều nằm trong tính toán của Tiền Thuận Chi.
Dù cẩn thận thế nào, cũng không thể không có sơ hở.
Cho nên hắn chia tu sĩ thành mấy đội, đồng thời tập kích, như vậy mặc dù xúc động chạm đến Địa Hỏa Trận, khiến cho săn yêu sư chú ý, cũng có thể nhiều chỗ cùng tiến, để cho săn yêu sư được cái này mất cái khác, mệt mỏi.
Bản thân hòa vào bóng đêm mông lung, không dễ nhìn thấy, trong hỗn loạn không để ý là chuyện hết sức bình thường.
Liệp Yêu Sư cũng không thể nào biết người của mình tập kích từ chỗ nào.
Chỉ cần thừa dịp loạn, phá hủy nhiều kiến trúc, hư hao nhiều trận pháp, bọn họ liền đại công cáo thành.
Tiền Thuận Chi ở phía xa nhìn.
Chân của hắn bị Địa Hỏa trận nổ bị thương, chạy không nhanh, cho nên lần này không tự mình dẫn người đi vào, hơn nữa hắn cũng sợ lại bị Du trưởng lão bắt được.
Du trưởng lão tuy là tu sĩ Trúc cơ kỳ, nhưng da mặt thật dày, cách làm người cũng thật là hoang dã, hắn hoàn toàn đoán không được, chính mình nếu như lần nữa rơi vào trong tay Du trưởng lão, sẽ bị hắn giày vò như thế nào.
Mấy lần trước không có cớ, hắn chỉ có thể tự mình đi, nhưng hiện tại hắn bị thương, vừa vặn có thể núp ở phía sau quan chiến.
Mọi chuyện diễn ra theo suy nghĩ của hắn.
Địa Hỏa Trận nổ tung, nhưng chỉ có mấy chỗ linh tinh, uy hiếp không lớn, ngược lại dẫn tới săn yêu sư chú ý, để cho bọn họ dương đông kích tây.
Mấy chỗ tu sĩ Tiền gia đã trà trộn vào, có linh lực ba động, hoặc là đã xảy ra chiến đấu, hoặc là đang phá hủy kiến trúc.
Trong bóng đêm đen kịt, linh lực đủ mọi màu sắc tỏa ra khắp nơi trong Luyện Khí Hành.
Nhưng hỗn loạn chỉ kéo dài một hồi, cục diện rất nhanh liền ổn định, thanh âm hỗn loạn nhỏ dần, linh lực ba động các nơi cũng dần dần lắng lại.
Tu sĩ Tiền gia trà trộn vào, không đi ra nữa.
Toàn bộ Luyện Khí Hành, giống như yêu thú nghỉ lại trong bóng đêm, mở ra miệng rộng, ăn toàn bộ bọn họ vào.
Suy nghĩ của Tiền Thuận Chi hỗn loạn.
Chuyện gì đã xảy ra?
Bóng đêm mông lung, cục diện hỗn loạn, bọn họ giương đông kích tây, hẳn là có hiệu quả mới đúng.
Sao nhanh như vậy đã không còn động tĩnh rồi?
Đúng lúc này, Tiền Thuận Chi phát hiện có một đội người đi ra, hơn nữa trực tiếp chạy như bay về phía bọn họ.
Sắc trời tối đen, Tiền Thuận Chi không thấy rõ là ai, nhưng loáng thoáng cảm thấy, chắc chắn không phải người mình!
Tiền Thuận Chi lập tức nói: “Mau, mau rút!”
Nói xong, một vài tu sĩ Tiền gia vây quanh mấy trận sư, vội vội vàng vàng rút về.
Nhưng đã trễ, một đội săn yêu sư rất nhanh đuổi kịp bọn họ.
Đi đầu là Liệp Yêu sư mày kiếm mắt sáng, dáng người khôi ngô, thân pháp gọn gàng, chính là Mặc Sơn.
Thân hình Mặc Sơn nhoáng một cái, liền đến trước mặt Tiền Thuận Chi, đấm ra một quyền, liệt hỏa bốn phía, thẳng đến mặt Tiền Thuận Chi.
Hai tay Tiền Thuận Chi đan xen, chặn một quyền này, nhưng cánh tay nhỏ trong nháy mắt nóng rát đau đớn, hơn nữa có tiếng kẽo kẹt vang lên, dường như lại có xương cốt bị gãy.
Mặc Sơn thuận thế lại đá thêm một cước, lần này Tiền Thuận Chi không có sức ngăn cản, trực tiếp bị đạp bay ngã xuống đất, toàn thân đều đau, mắt thấy là không còn sức chạy nữa.
Mặc Sơn bỏ lại Tiền Thuận Chi, chạy thẳng đến trận sư Tiền gia.
Hộ vệ Tiền gia ra tay ngăn cản, mỗi người bọn họ đều là Luyện Khí tầng chín, tu vi hùng hậu. Trong thời gian ngắn, bọn họ không thể nào phân cao thấp với Mặc Sơn.
Mặc Sơn cũng không dây dưa quá nhiều với bọn họ, chỉ dùng thân pháp ngắn gọn sắc bén quần nhau, đúng thời cơ, vòng qua những hộ vệ này, đi tới trước mặt một trận sư Tiền gia.
Trận sư kia còn không biết phát sinh cái gì, chỉ cảm thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng người, lập tức cổ tê rần, trước mắt tối sầm, bị Mặc Sơn một phát tay đao đánh ngất xỉu.
Mặc Sơn đánh ngất trận sư, nắm lấy cổ áo, tiện tay ném ra, ném trận sư về phía mấy săn yêu sư ở xa xa.
Mấy săn yêu sư kia tiếp được trận sư, lấy ra dây thừng, giống như trói heo, trói chặt trận sư kia.