Thẩm trưởng lão ân đại đức, Thân mỗ suốt đời khó quên!”
Thẩm trưởng lão đối với lời nói này của “Đồ tiên sinh”, tựa hồ hết sức hài lòng.
Hắn gật đầu, sau đó cất bước vượt qua Đồ tiên sinh, dọc theo bậc thềm bạch ngọc cao cao đi đến giữa quỳnh lâu ngọc vũ, bóng lưng càng lúc càng xa.
Sau khi Thẩm trưởng lão rời đi, “Thần sắc của Đồ tiên sinh” không còn vẻ thân thiết nho nhã như trước, dần dần lạnh lẽo.
Hắn quay đầu nhìn Thẩm tiên sinh, ánh mắt hờ hững, giống như đang nhìn một “đồ chơi” bị lợi dục lôi kéo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây