Lần đầu tiên Mặc Hoạ có thể hội sâu sắc về uy nghiêm của Đạo Luật và Đạo Đình.
Dựa theo tình huống trước mắt đến xem, Tiền gia trang phục đơn giản, thế tới rào rạt, mà săn yêu sư cần vận chuyển linh quáng, tiến lên chậm chạp, tiếp tục như vậy, không đến được Thông Tiên Thành sẽ bị Tiền gia đuổi kịp.
Du trưởng lão nói: “Chúng ta phải tìm người chặn ở phía sau!”
Du Thừa Nghĩa, Mặc Sơn còn có một số săn yêu sư Luyện Khí tầng chín đứng dậy.
Du trưởng lão khẽ vuốt cằm, phân phó:
“Đến lúc đó Tiền Hoằng và Tiền Trọng Huyền sẽ trở mặt ra tay, ta sẽ ngăn cản bọn họ, các ngươi đối phó với tu sĩ khác của Tiền gia, vừa đánh vừa lui, không nên ham chiến, chỉ cần có thể kéo dài đủ thời gian là được.”
Mấy người lưu lại thần tình nghiêm túc gật gật đầu.
Trong tình huống này, muốn cản ở phía sau, tất nhiên phải đối mặt với sự liều chết của Tiền gia, hơn nữa là lấy ít địch nhiều, tình cảnh rất nguy hiểm.
Huống chi Tiền gia có hai tu sĩ Trúc Cơ, bọn họ xé rách hiệp định ra tay, vạn nhất Du trưởng lão không địch lại, Liệp yêu sư Luyện Khí kỳ cản phía sau sẽ gặp nguy hiểm.
Mặc Hoạ nói: “Ta cũng ở lại cản phía sau!”
Du trưởng lão trừng mắt nhìn hắn một cái: “ Hài tử nhà ngươi thì có gì mà náo nhiệt, về nhà đi!”
Đến lúc đó hắn phải ứng phó Tiền Hoằng và Tiền Trọng Huyền, không rảnh bận tâm đến sự an toàn của Mặc Hoạ.
Mặc Sơn cũng sờ sờ đầu Mặc Họa, ôn nhu nói: “Về đi, mẹ ngươi còn đang chờ ngươi ở nhà đó.”
Bọn họ không nói gì, nhưng trong lòng Mặc Hoạ rõ ràng, loại tình huống này lưu lại cản phía sau, đã là giác ngộ tốt rồi.
Mặc dù cuối cùng có thể thành công đoạn hậu, đoán chừng cũng phải có mấy săn yêu sư bồi thường tính mạng.
Lúc tranh đấu với Tiền gia, đã có không ít săn yêu sư tử thương.
Hiện giờ đã đào xong linh quáng, hơn nữa đã kiên trì đến bây giờ, Mặc Hoạ không muốn mọi người lại có thương vong gì.
Mặc Sơn cũng tốt, Du trưởng lão cũng tốt, còn có những săn yêu sư khác quen thuộc hoặc không quen thuộc khác, Mặc Hoạ vẫn hy vọng mọi người có thể cùng nhau về nhà.
Mặc Hoạ liền nói với Du trưởng lão: “Ta có thể dùng trận pháp cản phía sau, không cần mọi người liều mạng!”
Du trưởng lão là tin tưởng trận pháp của Mặc Hoạ.
Lần này có thể bảo vệ được linh quáng, có thể thành công trốn ra, đều là nhờ có trận pháp của Mặc Hoạ, nhưng Tiền gia sắp tới trước mắt, thời gian vội vàng, Du trưởng lão vẫn lo lắng:
“Thời gian quá ngắn, không kịp vẽ trận pháp rồi.”
“Yên tâm. “ Mặc Hoạ vỗ vỗ túi trữ vật phồng lên trên người, “Ta đã chuẩn bị trước rồi!”
Du trưởng lão mở miệng nói:“Toàn bộ trong này đều là trận pháp?”
Mặc Hoạ gật đầu.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều không biết Mặc Hoạ chuẩn bị trận pháp lúc nào.
“Những trận pháp này, có thể hữu dụng không?” Du trưởng lão lại hỏi.
“Chúng ta lại không cần tử chiến, chỉ cần dùng trận pháp hù dọa bọn họ một chút, kéo dài thời gian, như vậy là đủ rồi.” Mặc Hoạ nói.
Du trưởng lão trầm tư một lát, gật đầu nói: “Có thể, chúng ta dùng trận pháp kéo dài thời gian.”
Sau đó Du trưởng lão lại tìm tới Mặc Sơn, nhỏ giọng nói: “Một khi tình thế không ổn, ngươi mang theo Mặc Hoạ đi trước.”
Mặc Sơn muốn nói gì đó, sắc mặt Du trưởng lão liền nghiêm túc: “Đây là mệnh lệnh!”
Mặc Sơn mím chặt môi, không nói gì, nhưng lông mày nhíu chặt.
Du trưởng lão liền hạ giọng, ngữ khí trịnh trọng nói:
“Sự an toàn của Mặc Hoạ quan trọng hơn bất cứ thứ gì, bất luận thế nào, phải đưa hắn an toàn trở về!”
Mặc Sơn ngẩn ra, sau đó vẻ mặt ngưng trọng gật gật đầu.
Bên này Mặc Hoạ đang lật túi trữ vật, lấy trận pháp bên trong ra.
Một xấp dày đặc, tất cả đều là Địa Hỏa trận, hơn nữa là Địa Hỏa trận nhất phẩm bao hàm chín đạo trận văn.
Địa Hỏa Trận bao hàm bảy đạo trận văn trước đó đã bị tu sĩ hệ thổ mặc giáp của Tiền gia phá vỡ, Mặc Hoạ đã học được một chút nhất phẩm Địa Hỏa Trận cao cấp hơn, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Địa Hỏa Trận có hiệu quả, nhưng số lượng ít, hiệu quả không lớn, không thay đổi được chiến cuộc.
Cho nên khi Mặc Hoạ rảnh sẽ vẽ, tự mình vụng trộm tích lũy, như vậy một mực tích lũy đến bây giờ, trong tay Mặc Hoạ đã có dày đặc một xấp nhất phẩm Địa Hỏa trận.
Mặc Hoạ phát Nhất phẩm Địa Hỏa Trận xuống, nhóm săn yêu sư chọn một cái góc núi hẹp, chôn Địa Hỏa Trận ở một góc bí ẩn, hơn nữa còn ngụy trang một chút, không để cho tu sĩ Tiền gia dễ dàng phát hiện.
Tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng, hơn mười Liệp Yêu Sư ở lại phía sau đều trốn sau nham thạch, chờ đợi tu sĩ Tiền gia tới.
Mặc Hoạ cũng trốn cùng bọn họ.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, sắc mặt mọi người đều căng thẳng, thần sắc đều có chút ngưng trọng.
Mặc Hoạ thấy thế, liền hơi tiếc nuối nói: “Đáng tiếc không phải buổi tối.”
Du trưởng lão sửng sốt một chút: “Buổi tối thì sao?”
“Buổi tối Địa Hỏa trận nổ tung, rầm rầm một cái, tựa như pháo hoa, thật đẹp mắt!”
Lúc ấy dùng Địa Hỏa trận, Mặc Hoạ nhìn thấy rất vui vẻ, hắn còn cố ý chuẩn bị rượu thịt tùng tử, vừa ăn vừa xem.
Đáng tiếc hiện tại những món ăn ngon này đều đã ăn xong, Mặc Hoạ có chút tiếc nuối.
Du trưởng lão cùng bọn người Mặc Sơn không biết nói cái gì cho phải, nhưng bị Mặc Hoạ ngắt lời, cũng không khẩn trương, ngược lại nổi lên vài phần tâm tư xem kịch, yên lặng nhìn chằm chằm lối đi.
Không đến thời gian uống cạn một chén trà, tiếng bước chân dần dần vang lên, trong ánh mắt tu sĩ Tiền gia cũng dần dần rõ ràng.
Một mảnh đông nghịt, chừng gần hai ngàn người.
Liệp Yêu Sư nín thở ngưng thần, không nói thêm gì nữa.
Tiền Hoằng đến gần thì thấy địa thế chật hẹp, thần sắc ngưng trọng, giơ tay ra hiệu tu sĩ Tiền gia dừng lại.
Hắn dùng thần thức đảo qua, sau đó cười lạnh một tiếng, cất tiếng nói:
“Du Trường Lâm, trốn tránh làm rùa đen rút đầu sao?”
Du trưởng lão ý bảo săn yêu sư không nên hành động thiếu suy nghĩ, thân hình chợt lóe, nhảy lên chỗ cao, sau đó ngồi xếp bằng ở trên tảng đá lớn, cười nói:
“Làm rùa cũng được, nhưng ta làm con rùa đen lớn, ngươi làm rùa đen nhỏ, ngươi còn phải gọi ta một tiếng cha.”
Tiền Hoằng ánh mắt lạnh lẽo, thần sắc bất động.
Du trưởng lão tán thán nói: “Nếu như nói ai lòng dạ sâu sắc nhất có thể nhẫn, người khác không phục ngươi, vô luận mắng ngươi thế nào, ngươi cũng giống như con rùa đen bất động thanh sắc...”
Lời còn chưa dứt, Du trưởng lão bỗng nhiên kinh hãi, ngữ khí khoa trương nói: “Ngươi không phải thật sự là mẹ ngươi cùng rùa đen sinh ra đấy chứ?”
Những lời này, Tiền Trọng Huyền nghe không nổi nữa, Tiền Hoằng cũng chỉ hơi nhíu mày, nói:
“Du Trường Lâm, ngươi đang kéo dài thời gian với ta?”
Du trưởng lão cũng không che dấu: “Cứ xem là như vậy đi.”
Tiền Hoằng lạnh lùng nói: “Dựa vào cái gì chứ, chỉ bằng vào mười mấy tên săn yêu sư các ngươi đang ẩn nấp ở phía sau tảng đá kia sao?”
Du trưởng lão nói: “Tiền gia các ngươi đều là thùng cơm, mười mấy người chúng ta đủ rồi, nhiều hơn nữa sợ sẽ dọa các ngươi.”
“Vậy sao các ngươi không ra tay?” Tiền Hoằng nói.
“Nghỉ một lúc rồi nói tiếp, thời điểm đào quặng mỏ mệt mỏi.” Du trưởng lão thở dài: “Ngươi nói Đại Hắc Sơn này, thật sự là kỳ quái, làm sao lúc đào được đường hầm mỏ, lại đào nhầm vào trong Yêu Sào?”
Du trưởng lão vẻ mặt hảo tâm hỏi Tiền Hoằng: “Đệ tử Tiền gia các ngươi vào mỏ chưa, có gặp yêu thú hay không? Ai, đừng để bị yêu thú ăn thịt...”
Sắc mặt Tiền Hoằng có chút không tốt.
Du trưởng lão thấy thế quá sợ hãi: “Không thể nào, các ngươi đã tiến vào đường hầm mỏ? Không phải đã có người bị yêu thú ăn rồi chứ? Không thể nào?”
Du trưởng lão lại tiếc hận nói:
“Sao lại không cẩn thận như vậy chứ, sớm biết như vậy ta đã không để cho bọn họ đào những đường hầm mỏ kia, như vậy Tiền gia các ngươi cũng có thể chết ít đi mấy người... Ai, việc này trách ta!”
Tiền Hoằng cắn răng nói: “Du lão thất phu, đừng nói nhảm liên thiên, ngươi rốt cuộc có chủ ý gì?”
Du trưởng lão thần sắc bình tĩnh, không nói gì.
Tiền Hoằng có chút kiêng kỵ, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn động thủ sao?”
Du trưởng lão nói: “Đã nói rồi, ngươi không động thủ, ta cũng không động thủ.”
“Được.” Tiền Hoằng nói, sau đó bắt đầu cho tu sĩ Tiền gia đi trước.
Bất luận Du Trường Lâm giở trò gì, hắn thử một chút liền biết.
Tu sĩ Tiền gia tiến lên phía trước, Du trưởng lão thờ ơ, không thấy có chút động tác nào.
“Lão già Du Trường Lâm này rốt cuộc đang làm cái gì?”
Ngay khi Tiền Hoằng đang nghi hoặc thì một tiếng nổ mạnh vang lên, lửa cháy tàn phá bừa bãi, nuốt hết tu sĩ Tiền gia đứng đầu đội ngũ.
Sau đó từng tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn phía, tu sĩ Tiền gia đều sợ hãi không tiến lên.
Tiền Hoằng trong nháy mắt liền hiểu được, đồng thời trong lòng nhịn không được mắng:
Sao con mẹ nó lại là trận pháp nữa!
Hôm nay canh năm hoàn tất, có thể nghỉ ngơi ~
(Ta phát hiện vẫn có bạn đọc sách sẽ hỏi vấn đề nhân vật chính thiết lập, cho nên lại nói rõ một chút)
Thiết lập liên quan đến việc nhân vật chính xuyên không:
Thức tỉnh một ít trí nhớ, không phải truyền thống hồn xuyên, thân thể là của mình, cùng cha mẹ cũng có quan hệ huyết thống.
Nhân vật chính thiết lập là một hài tử mười mấy tuổi trong giới tu đạo, chỉ có một ít tư duy và nhận thức của người hiện đại. Đã có tâm tính hài tử, nhận thức đối với thế giới cũng có bất đồng.