Hồ đại gia tức tới nghiến răng, Hoàng nhị gia xắn tay áo, chuẩn bị dạy dỗ bà thím không thức thời này.
Trong thôn yên bình mấy chục năm, có nhiều người sống yên ổn đã quen nên quên đi mình chỉ là quần thể yếu thế trong thế giới này, như vậy là rất nguy hiểm.
Nhưng Lưu Lãng Hiệp chắn trước mặt bọn họ, ánh mắt rõ ràng muốn bọn họ đừng làm chuyện sư thừa.
“Bà... thật sự không muốn để nó ra xin lỗi tôi?” Khóe miệng Shermore trông có vài phần dữ tợn.
Người đàn ông tóc vàng gầy nhom kéo kéo quần áo người phụ nữa, ý bảo bà đừng làm rộn thêm nữa, nhưng lại bị bà ta tát một phát ngã nhào xuống đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây