****
“Này là...” Tiêu Tân Lôi nhìn dấu tay kia, trong lòng có chút ớn lạnh.
“Chứ cô nghĩa trước đó vì sao cô bé lại đột nhiên ngã nhào xuống như vậy.” Ôn Văn thu hồi dao găm, dấu tay trên đùi này đã xác nhận suy đoán của anh.
Tiêu Tân Lôi nghi ngờ hỏi: “Ý anh là có người túm chân làm Văn Nguyệt bị ngã à? Nhưng khi nãy tôi không nhìn thấy gì cả.”
Khương Văn Nguyệt giơ cao chân lên, đầu dúi sát bắp đùi, cơ thể khẽ run, từ những lời Ôn Văn vừa nói, cô cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây