Con chồn lộ ra vẻ mặt sợ hãi, tiếp xúc với xã hội loài người nên nó ít nhiều gì cũng có chút hiểu biết về vũ khí nhân loại, với tình trạng cơ thể hiện giờ của nó, tuyệt đối không thể chống đỡ nổi thứ đó.
“Sao mày lại mang theo thứ này, chờ đã, chúng ta có thể nói chuyện....”
Hoành Ảm mặt không biểu cảm nói: “Không được, nhìn mặt mày trông tởm lắm.” Sau đó cậu bóp cò súng.
Uy lực khủng khiếp của súng lựu đạn trực tiếp bắn vào phần đầu của con chồn, mảnh đạn có thể đục thủng tường bê tông một ngàn li trực tiếp bắn đầu nó nở hoa, lần này nó thật sự chết hẳn.
Đơn giản xác nhận con chồn đã chết hoàn toàn hay chưa, sau đó Hoành Ảm lập tức dẫn An Nguyệt Tích ra chiếc xe ở bên ngoài, lái xe rời khỏi nơi thị phi này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây