Ôn Văn nhìn khóe mắt ầng ậc nước mắt của Đào Thanh Thanh, trong lòng có vài phần không thoải mái, bộ dáng nhắm mắt kêu đau khi bị gõ đầu khá đáng yêu, đáng yêu như vậy mà không bắt nạt nhiều một chút thì thật đáng tiếc.
Vì thế Ôn Văn lại chuẩn bị tìm lý do gõ thêm vài cái, chẳng qua anh còn chưa kịp làm thì đã quay đầu nhìn lại phía sau.
“Hình như có thứ gì đó đang tới.”
Một luồng sóng nhiệt kéo tới, ngọn lửa to lớn có hình mặt quỷ gào thét bổ nhào về phía Ôn Văn, chính là ánh nến mặt quỷ suýt chút nữa đã làm Đào Thanh Thanh bị thương.
Ảo cảnh trong thị trấn này không thể thông qua nhận biết hơi thở để phán đoán thực lực, nhưng trước đó Ôn Văn đã từng quan sát nó, biết nó không phải quái vật đặc biệt gì, chỉ là vật do ảo thuật tạo ra mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây