Bởi vì không quản né tránh như thế nào, kết quả cũng giống như vậy, vì thế Đào Thanh Thanh chỉ có thể cắn chặt răng lao tới chỗ ma quỷ ghê tởm đang phóng nhanh về phía mình.
Mắt thấy Đào Thanh Thanh sắp bị ma quỷ ghê tởm đánh ngã, một bóng dáng hồng nhạt mang theo làn gió thơm lao nhanh tới, một cước đạp lên gò má ma quỷ ghê tởm, đá bay nó ra ngoài.
Đào Thanh Thanh tìm được đường sống trong chỗ chết dừng bước lại, mừng rỡ nhìn bóng dáng này, cô biết rằng một khi người này tới thì mình cũng vượt qua được nguy cơ, có điều ánh mắt của cô nhanh chóng trở nên quái dị, bụm miệng lại muốn cười mà không dám cười.
“Cô đúng là quá ăn hại, tôi chỉ vắng mặt một đoạn thời gian thôi mà cô đã suýt bị người ta giết chết rồi.” Bóng người kia chống nạnh chỉ Đào Thanh Thanh nói, từ giọng nói quen thuộc thì đúng là bản tôn Ôn Văn không sai.
Đào Thanh Thanh do dự một hồi hỏi: “Sao ngài lại ăn mặc như thế?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây