“Theo tôi đi, tôi sẽ dẫn cô rời khỏi nơi này.” Ôn Văn đưa tay về phía Mạnh Kiều.
Mạnh Kiều lắc đầu kịch liệt, nói rằng mình không muốn rời khỏi căn phòng này.
Ôn Văn kiên trì khuyên nhủ: “Cô yên tâm, tôi trông vậy chứ mạnh lắm, đám quái vật kia không phải là đối thủ của tôi.”
“Tôi không đi đâu, ra ngoài sẽ chết, ra ngoài sẽ chết...” Mạnh Kiều ôm đầu, hoàn toàn không nghe lọt tai lời Ôn Văn nói.
Ôn Văn chép miệng nói: “Dáng vẻ này tựa hồ không phải sợ hãi đơn thuận, hẳn là đã bị ám chỉ tâm lý mạnh mẽ, làm cô ta chỉ có thể trốn ở nơi này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây