“Thiện Thiện? Nhà? Bọn mày...”
Ôn Văn đột nhiên cảm thấy hướng tư duy bị bứt đứt dây cương của mình trước đó tựa hồ đã đi đúng hướng, Phó Tuyết Nhu có lẽ đã có chuyện gì đó với quái vật lươn kia.
“Người đẹp nhân loại yêu quái vật đã bắt mình, này không phải tình tiết trong truyện Người Đẹp và Quái Vật à?”
“Khoan đã, không đúng, Phó Tuyết Nhu chỉ mất tích mới vài ngày mà thôi, chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi như thế lại có thể làm cô ta yêu một con quái vật sao?”
Ôn Văn tỉ mỉ quan sát Phó Tuyết Nhu, muốn tìm kiếm manh mối: “Làm một người phụ nữ khăng khăng một lòng với một người đàn ông như thế, thậm chí còn muốn mạo hiểm tính mạng, nếu chuyện này thật sự đơn giản như thế thì đám quái vật kia sớm đã yêu mình tới chết đi sống lại rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây