Sau đó Ôn Văn lại lắc đầu, tuy người này đã phủ nhận nhưng Ôn Văn nhớ rất rõ ràng về con rối trò chơi, không có khả năng nhận sai.
“Mày là con rối trò chơi của Ngô Vọng, chuyện này không thể lừa tao được, mặt khác thì giả ngây giả dại không phải tính cách của mày, tao không tin mày đã quên tao.” Ôn Văn cười nhạt nói.
“Ngô Vọng, con rối trò chơi... anh nói tên đó tên là Ngô Vọng à?”
Tuy ký ức về Ngô Vọng mà Vệ Tô có cũng không nhiều nhưng ký ức về Ôn Văn của Ngô Vọng khá sâu sắc nên trong đầu Vệ Tô vẫn mơ hồ hiện lên những hình ảnh liên quan tới Ôn Văn.
Hiện giờ Vệ Tô mới hiểu vì sao Ôn Văn lại muốn tới tìm mình gây sự, hắn đang cõng cái nồi đen của tên Ngô Vọng kia!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây