Mặt trời ngả về tây, ánh ráng chiều chiếu rọi vào phòng, chiếu rọi lên gương mặt Uông Tử Hiên, đây là những giây phút an tĩnh hiếm hoi trong suốt ba năm qua của người thanh niên hơn hai mươi ba tuổi này.
Uông Tuấn Nghị và Du Tuệ trước đó còn gì chuyện tìm người 'chữa bệnh' cho Uông Tử Hiên mà cãi nhau nhìn thấy tư thế ngủ của Uông Tử Hiên mà lộ ra ý cười.
Bọn họ không nhận ra điều khác thường, ban ngày Uông Tử Hiên rất thích ngủ, nhưng ngủ sâu như lúc này thì rất hiếm thấy.
Vì thế bọn họ cũng không quấy rầy giấc ngủ của Uông Tử Hiên.
Du Tuệ ở trong phòng bếp làm cơm tối, Uông Tuấn Nghị thì khẩn trương chờ đợi Ôn Văn tới, hắn có chút hối hận vì đã không hỏi số điện thoại của Ôn Văn, Ôn Văn nói rằng trưa sẽ tới nhưng giờ đã là hoàng hôn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây