Tống Lăng thở dài một tiếng, nhìn bầu trời, có chút bất đắc dĩ.
“Ban đầu, tôi cho rằng ba năm và hòa bình có thể làm quái vật và nhân loại dung hợp lại cùng một chỗ, cũng đủ chứng minh hòa bình tồn tại có thể thực hiện, nhưng bọn nó đã làm ta thất vọng.”
“Trong ba năm này chúng chỉ thích ứng với thế giới hiện thật mà thôi, thời gian vừa tới, chúng nó sẽ lợi dụng những gì học được trong ba năm này dung nhập vào thế giới hiện thực, mà Hiệp Hội Thợ Săn sẽ rất khó tìm bắt bọn họ từ trong biển người mênh mông, mà ta thì bị khế ước khống chế chỉ có thể bảo vệ chúng trong ba năm này.”
Ôn Văn nhướng mày nói: “Vì thế bây giờ ông hối hận, muốn thông qua tôi để ngăn cản tai nạn xảy ra?”
“Không... anh chỉ là chút biện pháp dự phòng mà thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây