Theo dòng suy nghĩ miên man của Ôn Văn, ngày hôm sau đã tới rất nhanh.
Ôn Văn đứng dậy, ưỡn lưng vươn người, bay tới chỗ hẹn với Kỳ Lân.
Trong quá trình phi hành, Ôn Văn đột nhiên ngừng lại.
“Chờ đã, hình như mình đã quên mất cái gì đó.”
“Bỏ đi, nếu có thể quên thì chứng tỏ nó không phải thứ gì quan trọng, sau này nhớ ra rồi tính sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây