Trong đầu Đào Thanh Thanh xuất hiện hơn trăm ngàn chữ âm mưu quỷ kế, ngay cả khi Ôn Văn đã thu cái xác lại rồi đi tới trước mặt mà cô cũng không chú ý.
Ôn Văn liếc mắt, búng mạnh một phát vào trán cô: “Suy nghĩ gì đấy, kết thúc công việc rồi về nhà thôi, cô còn muốn ở lại đây ăn tết chắc?”
Đào Thanh Thanh ôm trán, phần trán sáng bóng bị búng sưng đỏ một cục, sức mạnh này đủ để bắn nát một quả dừa.
Cô oán trách nhìn Ôn Văn, đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, tính cách ác liệt như vậy tuyệt đối không thể nào là người khác giả trang được.
Yetta cũng khá hiếu kỳ về thi thể kia, có điều suy nghĩ của cô và Đào Thanh Thanh hoàn toàn khác nhau, là một vở kịch bi thảm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây