Dù sao thì nữ nhân như Ngọc Dương, thật sự không có mấy người có thể thu phục được.
Người ta là công chúa tôn quý, lại được Thiên tử nuôi dưỡng, là nhân vật hô mưa gọi gió, nam nhân trong mắt bà ta chỉ là một món đồ chơi.
Dương Trung Hoài bị tổn thương sâu sắc, cúi đầu không nói lời nào đi ra ngoài.
Chu Cẩn Hành còn tưởng ông ta đã tỉnh ngộ, không ngờ Vương Chi Hoán đột nhiên nói: “Bệ hạ mau sai người đi theo dõi hắn, sợ là Ninh Quốc công muốn nghĩ quẩn...”
Chu Cẩn Hành không thể tin được nói: “Đều bốn mươi mấy tuổi rồi, còn vì yêu đương mà nghĩ quẩn?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây