Chân của Chu Uyên mềm nhũn quỳ xuống, khóc cầu xin: “Con tội đáng chết vạn lần, khẩn cầu quân phụ tha mạng cho bà ấy!”
Chu Cẩn Hành nhìn cậu, im lặng.
Gió lạnh bên ngoài thổi rào rào, giống như tâm trạng thất vọng tột cùng của hắn vậy.
Lạnh thấu xương.
“Chiêu nhi, không tin tưởng trẫm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây