“Đa tạ ý tốt,” Từ Hà Khách chỉ vào chân mình nói, “Tại hạ vẫn luôn quấn xà cạp khi lên núi, vật này đúng là dùng rất tốt.”
Từ Hà Khách khi du ngoạn đến núi Nhạn Đãng thì bị lạc đường, bốn phía đều là vách đá, hắn và người hầu chính là cởi xà cạp xuống làm dây thừng mới thoát được hiểm.
Triệu Hãn nhắc nhở nói: “Giao giới Tương Nam và Giang Tây có nhiều phỉ khấu, nhất định phải cẩn thận.”
“Tại hạ ghi nhớ.” Từ Hà Khách cảm thấy phản tặc này không tệ, là một phản tặc rất lương thiện.
Đột nhiên Triệu Hãn cười nói: “Từ tiên sinh đi du ngoạn danh núi khắp nơi, có thể ghi lại nhiều một chút khoáng sản của địa phương. Đồng sắt vàng bạc thiếc, còn có quặng nitratkali, lưu huỳnh, than đá,…đều có thể cường quốc dân giàu, sau này có thể mang lại lợi ích cho các thế hệ sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây