Trên thực tế, ở Chính Đức, loại tình trạng này trong năm Gia Tĩnh, cũng rất phổ biến. Thời kỳ sau Chính Đức, có một vài tôn thất không có lương thực vài năm, vố số long tử long tôn đi ăn xin để sống, sau khi Gia Tĩnh đăng cơ, bọn họ mới liên kết chạy đi cáo ngự trạng.
Chu Dựa Vinh còn nói: “Đoạn thời gian trước, bách tính Nhiêu Châu khởi nghĩ, công phá phủ thành, chiếm lĩnh vương phủ. Đám tôn thất chúng ta, cũng có rất nhiều người nhập bọn tạo phản, đáng tiếc chung quy cũng không đánh lại được quan binh. Nghe nói Lư Lăng Triệu tiên sinh nhân nghĩa, chúng ta lập tức một đường trốn đến đây, đi dọc theo sông Phủ xuống. Nử đường biết được có nghĩa quân ở Phong Thành, nên đã tới đây tìm vài vị tướng quân nương tựa.”
Phí Ánh Củng thở dài nói: “Ài, triều đình vô đạo, đến ngay cả tôn thất cũng tạp phản, giang sơn Đại Minh này sao có thể không diệt vong đây?”
Những tôn thất này đều giống như ăn mày vậy, Phí Ánh Củng chiêu đãi một phen, cuối cùng bọn họ cũng được ăn một bữa cơm no.
Buổi chiều, có người đưa thư mật tới, nhưng lại không chịu nói ra lai lịch của bản thân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây