Phí Như Hạc nói: “Ta lại phái người đi Viên Châu tìm hiểu tin tức, đúng là Tri phủ Viên Châu Điền Hữu Nhiên kia nghe nói Thát Tử bao vây Bắc Kinh thì lập tức chiêu mộ công tượng chế tạo cung. Hắn từ sở binh khí Nam Xương vệ dẫn tới hơn mười công tượng, rồi lại lệnh cho công tượng bản đại Viên Châu đi theo học tập. Mùa thu năm Sùng Trinh thứ tư đã làm ra năm trăm bộ cung tiễn, tất cả đều đưa đến kinh thành hiến cho Hoàng đế, nghe nói còn được Hoàng đế ca ngợi, cấp bạc cho hắn tiếp tục tạo cung.”
“Đó là một nhân tài.” Triệu Hãn thở dài nói.
Phí Như Hạc tiếp tục nói: “Bản thân Viên Châu vệ đã có sở binh khí của mình, hắn lại đưa một vài công tượng từ Nam Xương tới, bây giờ thợ thủ công chế tạo cung ở Viên Châu đã có hơn trăm người. Hàng năm có thể tạo ra mấy trăm cây cung, mấy vạn tên, một ít vận chuyển đến kinh thành còn một ít giữ lại cho mình dùng. Dưới trướng người này có hơn ba nghìn binh, trong đó có một nghìn người là cung tiễn thủ.”
Đột nhiên Bàng Xuân Lai thở dài: “Xem ra kẻ địch lớn của chúng ta không phải là Lý Mậu Phương, Vương Tư Nhâm tiêu diệt tặc ở Đô Xương mà là Tri Phủ Viên Châu Điền Hữu Niên này. Người này luyện binh ít nhất cũng đã được một năm, hơn nữa đều không phải là binh lính ăn mày tạm thời gom góp, khó trách nghĩa quân Bình Hương bị hắn tiêu diệt dễ dàng như vậy.”
“Nếu như nghĩa quân Đô Xương bị tiêu diệt,” Lý Bang Hoa nói, “Có khả năng Điền Hữu Niên sẽ dẫn theo tinh nhuệ dưới trướng đi theo Tuần phủ xuống phía nam đánh chúng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây