Phí Lão phu nhân năm nay năm mươi tuổi, gương mặt bởi vì được bảo dưỡng tốt, nhìn cực kì trẻ trung.
Sau khi được thị nữ hầu hạ mặc quần áo chỉnh tề, Phí Lão phu nhân đưa tay trái ra, lập tức có thị nữ đứng bên cạnh đỡ lấy, đỡ nàng ta đến chính giữa nội viện. Mấy quý nhân quan lại khác đều thích nuôi tì thiếp, nhưng Phí Lão phu nhân lại không thích. Người giúp việc trong nhà nàng ta đều là bỏ tiền ra mướn về, hơn nữa nàng ta từ nhỏ đã keo kiệt hẹp hòi, nhưng đối với nam nữ nô bộc trong nhà lại cực kì hào phóng.
Nếu như người làm trong nhà gặp chuyện gì khó xử, nàng ta còn thường xuyên hào phóng mổ trâu, vì thế nên người làm trong phủ cũng thật lòng kính trọng nàng ta. “Đi gọi lão gia, phu nhân tới đây.” Phí Lão phu nhân dặn dò. Lão gia đương nhiên là Phí Thuần, Phí Bẩm chết hồi nửa năm trước là Lão Thái Gia. Phu nhân chính là vợ của Phí Thuần.
Phí Thuần là con trai, lúc này đang chịu đại tang ở nhà, cũng không tiện ra ngoài, cả ngày vùi mình ở trong phòng, còn học được cả chơi cờ vây giải buồn. Đưa theo vợ tới nội viện, thấy mẹ mình ăn mặc trang trọng như vậy, Phí Thuần không nhịn được, hỏi: “Mẹ, mẹ muốn đi đâu sao?”
Phí Lão phu nhân nói: “Cháu trai lớn của ta bị bệnh, từng thỉnh cầu Bồ tát phù hộ, mấy ngày nay bệnh tật tiêu tan, hôm nay ta đến chùa Chúng Thiện cầu nguyện. Con cũng đi đi, ngày đó mẹ cầu xin Bồ tát thay con, chẳng lẽ nó không nói cho con sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây