Đỗ Hưng Học đáp: “Quê quán của ta ở Bắc Trực Lệ, cả nhà chạy nạn đến Sơn Đông. Sơn Đông cũng trở nên loạn lạc, lại chạy tiếp về phía nam, cha và anh trai đã qua đời vì bệnh trên đường đi. Gia phụ khi xưa có chút giao tình với Huyền hộ công (Từ Quang Khải), ta bèn đưa gia đình tới Thượng Hải. Lúc ấy gia tộc Từ Thị bị triều đình cưỡng chế phân gia chuyển đi, con cháu Huyền hộ công bận phân chia gia sản, sao có thể lo cho những kẻ ăn nhờ ở đậu như bọn ta. Thậm chí ngay cả quyền làm chủ cũng không có, lúc ấy ta xém chút nữa đã chết đói ở đầu đường.” “Nói tiếp đi.” Tào Bổn Thục nói.
Đỗ Hưng Học nói tiếp: “Lúc ấy huyện Thượng Hải mở rộng phạm vi chiêu mộ lại viên, ta vốn định đi làm tiểu lại, trước cuộc thi mấy ngày đột nhiên bị bệnh. Sau khi hết bệnh, nhờ hiểu biết số học Châu u, lúc ấy trường tiểu học ở Thượng Hải vừa xây dựng không bao lâu, rất nhiều phú thương tìm thầy dạy học cho con cái, ta đã đến nhà Ngô Văn Cương xin làm gia sư.”
Tào Bổn Thục nói: “Làm gia sư chỉ là công việc tạm thời, sao không tiếp tục đi thi làm Lại.”
Đỗ Hưng Học giải thích: “Cha và anh đều bệnh chết, chỉ còn một mình ta phụng dưỡng mẹ già, làm lại viên ở tân triều quá bận, làm sao có thời gian ở nhà chăm sóc mẫu thân. Hơn nữa, tuổi tác của mẹ càng lúc càng lớn, bệnh tật cũng càng lúc càng nhiều, chưa đầy hai năm vợ tôi cũng bệnh chết, gia đình trở nên suy sụp. Ôi... Dù sao cũng rất phiền phức, không còn sức để làm chính sự.”
Tào Bổn Thục hỏi: “Làm thế nào mà ngươi có thể móc nối quan hệ với Tiêu Ngật Phượng?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây