“Tiền Khiêm Ích dẫn theo con cầu kiến “
Triệu Hãn nhất thời không hiểu, còn tưởng Tiền Khiêm Ích tuổi tác đã cao, muốn xin cho con làm quan ở Hàn Lâm viện. Gạt cha con nhà họ Tiền qua một bên, Triệu Hãn xử lý xong công vụ trong tay, mới hạ lệnh cho bọn họ yết kiến.
Tiền Khiêm Ích vưa vào sảnh liền quỳ xuống đất dập đầu, vừa dập đầu vừa khóc lóc bò vào nói: “Bệ hạ thứ tội, thần không biết dạy con...”
Triệu Hãn dở khóc dở cười “Đứng lên đi, có chuyện gì từ từ nói.”
Tiền Nhũ Di cũng quỳ xuống, giọng nói run rẩy: “Bệ hạ tha mạng, tiểu dân chỉ trốn thuế bốn năm, dựa theo cổ phần thương xã, hàng năm thần trốn thuế chỉ dư hai ngàn. Đều là... Đều là chủ ý của Tạ Tam tân, hắn nói những thương xã khác đều trốn thuế, chúng ta không trốn thuế sẽ lỗ lớn.” “Trốn thuế?” Nụ cười trên mặt Triệu Hãn biến mất, “Thuế quan ở Thị Bạc Ty Thượng Hải?” Tiền Nhũ Di nói: “Đúng vậy, xin bệ hạ tha mạng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây