Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 667: Bồng lai thần bà 3

Chương Trước Chương Tiếp

Khuyết điểm của hắn là tu vi cảnh giới không đủ.

Kim Đan chưa đại viên mãn, chưa tu thành nguyên thần, đây là khiếm khuyết lớn nhất của y.

Hứa Ứng và Thần bà nhìn nhau, Hứa Ứng quan sát nữ nhân đối diện, chỉ thấy gương mặt cô dần trở nên mờ mịt, càng ngày càng cách xa mình. Y thấy dường như Thần bà mở miệng, trong miệng có sương khói mịt mù phun ra.

Bên tai y vang lên từng tiếng chim hót kỳ dị, tiếng chim hót càng ngày càng vang, dần dần hóa thành ngàn vạn âm thanh chồng chất cùng một chỗ, ầm ầm chấn động.

Đầu óc Hứa Ứng choáng váng, đột nhiên tất cả âm thanh biến mất, chỉ còn lại một âm thanh.

“Hứa Ứng, Hứa Ứng. Nhớ thật kỹ họ của con, đừng quên tên con, tỉnh lại, tỉnh lại.”

“Tỉnh lại!”

Hứa Ứng mở bừng mắt, thấy một tòa thần thành khí thế hùng vĩ, Triều Ca.

Phía sau Triều Ca thần thành, thân thể khổng lồ của Thiên thần phủ kín bầu trời, từng xúc tu rủ xuống.

Còn bên trong Triều Ca thần thành, từng Thiên thần chen chúc nhau, thần lực vặn vẹo bầu trời, trên không trung hiện lên từng hào quang Thiên đạo vặn vẹo xoay tròn!

Hứa Ứng ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, nguyên thần của những Thiên thần cổ xưa kia cường đại dữ tợn, có tên nhiều mặt nhiều tay, có tên sắc mặt dữ tợn, có kẻ trông như ma thần, lại có kẻ hết sức thần thánh, khí hương hỏa của bọn chúng tràn khắp mọi nơi, thần lực ngập trời.

Hứa Ứng đột nhiên nghe thấy tiếng tế lễ, quay đầu nhìn lại mới thấy thiết kỵ của Đại Chu.

Mà phía sau thiết kỵ của Đại Chu cũng có từng tên Thiên thần.

Thần lực của những Thiên thần này không bằng Đại Thương nhưng số lượng đông đảo, còn đông hơn Thiên thần Đại Thương nhiều.

Đây là lúc trận chiến Phong Thần thương Chu mới bắt đầu.

Cũng là trận chiến khiến Tân Thần Cựu Thần trên thế giới Thiên Đạo thay đổi!

Trận chiến này đã tới thời kỳ mấu chốt, hai bên bày trận ở Mục Dã.

Hứa Ứng nâng mũ trên đầu, phát hiện trong tay có một mũi thương.

“Phải rồi, ta không phải đám đại nhân kia, ta chỉ là một tên lính quèn trong trận chiến Mục Dã.”

Xung quanh là đại quân lên tới trăm vạn, vô số luyện khí sĩ. Trong trận doanh của Đại Chu còn có thần binh do Thiên công đời này chế tạo ra, đang được tế lên cao.

Trúc Thiền Thiền vẫn là một cô bé đi theo sau lưng sư phụ, lúc này thiếu nữ đã là đại tông sư rèn đúc, sắp được thăng chức lên Thiên công.

Nhưng không ai nhìn thấy, Hứa Ứng đang ngay ở phía trước quân trận Thương Trụ.

Cách Hứa Ứng không xa, một vị đại tướng thở dài nói: “Nếu Đại Thương ta không trải qua loạn Kim Ô, chết mất không biết bao nhiêu luyện khí sĩ cường đại, nếu không có nhiều luyện khí sĩ chạy tới Bỉ Ngạn, Đại Chu tuyệt đối không dám làm phản!”

Đột nhiên chiến tranh bộc phát, Hứa Ứng bị loạn quân đẩy tới, như chiếc thuyền nhỏ có thể bị lật nhào bất cứ lúc nào. Nhưng điểm kỳ lạ là y vẫn không lật.

Sau trận chiến Mục Dã, Hứa Ứng tỉnh lại giữa ngàn vạn thi thể, ánh mắt hoang mang.

“Vô số người đã chết, tướng quân đã chết, Trụ Vương đã chết, Thiên thần cũng đã chết, vì sao ta còn sống?” Y hạ giọng nói.

Trong sương mù, ba bóng người đi tới, mang y rời khỏi nơi này, bắt đầu cuộc sống mới.

Đột nhiên ba bóng người tan biến, chỉ nghe một giọng nói vang lên nơi thiên ngoại: “Tỉnh lại!”

Một đoạn trí nhớ trước trận chiến Mục Dã theo tiếng gọi này đột nhiên thức tỉnh.

“Tỉnh lại —— “

Lại một tiếng gọi, lại ký ức một kiếp thức tỉnh.

Ký ức Hứa Ứng dần dần thức tỉnh tới thời Đại Thương, đi tới năm tháng huyền điểu phi hành.

Đột nhiên lại một tiếng tỉnh lại, một đoạn ký ức rất dài ập tới, như cửa sổ trên mái nhà bật mở, ánh nắng lập tức chiếu đầy căn phòng trống rỗng.

Triều Ca thành, công tử nhà giàu Hứa Ứng đi buôn, áp giải đội xe nô lệ. Lúc đi qua bên cạnh một xe chở tù, ma xui quỷ khiến thế nào y lại vén tóc một đứa bé bẩn thỉu, để lộ một gương mặt thanh tú.

Nữ nô tên Yến Bảo Nhi, là một cô bé dị tộc ở thế giới Nguyên Phong.

“Ta nhớ ra ngươi, hình như kiếp trước từng gặp.” Yến Bảo Nhi nói với y.

Một đoạn ký ức dài tới bốn ngàn sáu trăm năm, thức tỉnh.

Trong đầu Hứa Ứng bỗng hiện ra vô số hình ảnh, từ khi hai người biết nhau yêu nhau tới tế thần ở Triều Ca thành, Thiên thần giáng thế, Hứa Ứng giết lên đàn tế, phản lại Đại Thương.

Truyền thuyết về hai người bọn họ, chính thức bắt đầu.

Luyện khí sĩ Đại Thương và Thiên thần truy sát, hai người và Kim Bất Di không ngừng bỏ trốn, cũng không ngừng trưởng thành, tình cảm càng ngày càng sâu đậm.

Tuy Hứa Ứng đã thấy đoạn ký ức này trong trí nhớ của Kim Bất Di, nhưng đó là thông qua thị giác của người khác, còn bây giờ là ký ức của chính y hiện ra rõ mồn một trước mắt.

Trong đó có rất nhiều chuyện Kim Bất Di đã lãng quên hoặc không biết chi tiết, nhưng đa phần là hai người bầu bạn bên nhau suốt mấy ngàn năm, không muốn xa rời.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 37%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)