Hứa Ứng cũng cảm động không thôi, nói: “Tiên Chủ có lòng cứu thế, sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn?”
Bồng Lai Tiên Chủ tiếp tục đi về phía Di Đà tự, cười nói: “Hiếm khi ngươi cũng đồng ý với ta. Đúng rồi, Hứa đạo hữu có nhận ra thứ này không?”
Phía trước Di Đạ Tự, trên một mảnh đất trống là một cánh cửa nguy nga, toàn bộ cánh cửa như mài từ ngọc thạch, tràn ngập khí tức tiên đạo, tỏa ra âm thanh tiên đạo!
Cánh cửa này nửa khép nửa hở, cuối cánh cửa là vạn luồng tiên quang, tỏa ra chấn động kỳ dị trấn áp hết thảy!
Trong một khoảnh khắc, dường như có một tòa Ngọc Kinh thành lơ lửng trong vạn luồng tiên quang kia!
Cánh cửa ngăn cách thiên nhân, trong cửa ngoài cửa chính là khoảng cách giữa tiên phàm!
Bồng Lai Tiên Chủ cười nói: “Chắc ngươi cũng biết cánh cửa này chứ?”
Lão mặt mày tươi cười, ánh mắt quan sát gương mặt Hứa Ứng, chú ý bất cứ biểu cảm nào trên mặt Hứa Ứng, như muốn nhìn thấu nội tâm Hứa Ứng.
Cánh cửa này chính là pháp bảo chế tiên đạo tạo từ Thiên Quan - Khấu Quan kỳ thứ ba của Hứa Ứng,!
Hứa Ứng nhìn tòa Thiên Quan này, kinh ngạc thán phục, khen ngợi: “Đương nhiên từng thấy rồi, mà không chỉ một lần!”
Khóe mắt Bồng Lai Tiên Chủ giật giật, thầm nổi sát tâm.
Hứa Ứng cười nói: “Ta từng thấy Tiên Chủ tế tòa hùng quan này ra, dùng sức mình ngăn cản Đệ Cửu Tiên Vương của Quỷ Khư, đó là lần đầu tiên thấy, giờ là lần thứ hai. Không đúng, không đúng!”
Y đột nhiên vỗ tay rồi cười nói: “Lần thứ nhất thấy chắc là khi ta và Yến Bảo Nhi tới chỗ này, chẳng hay ta nói có đúng không? Tiên Chủ?”
Sát tâm của Bồng Lai Tiên Chủ biến mất, cười ha hả nói: “Hứa đạo hữu nói rất đúng, mời sang bên này!”
Hai người đi vào Di Đà tự, Hứa Ứng thầm thở phào một tiếng.
Có lẽ thực lực của Bồng Lai Tiên Chủ không bằng Đệ Cửu Tiên Vương, nhưng cũng là cường giả cấp độ Đệ Cửu Tiên Vương. Nếu lão ngang nhiên động thủ, chưa dám nói tới chuyện diệt trừ Hứa Ứng, nhưng có thể phá hủy thân thể Hứa Ứng trong kiếp này, phá hủy tu vi của y!
“Hắn thăm dò ta nhiều lần, chắc hết nghi ngờ rồi chứ?” Hứa Ứng thầm nghĩ.
Làm sao đối phó với một cường giả đáng sợ như vậy?
Y không khỏi trầm tư.
Trong Di Đà tự cũng có vài cọng tiên thảo đang tu luyện, Viên Thiên Cương bầu bạn bên cạnh những tiên thảo này, cũng đang tu luyện, ngũ tâm hướng thiên.
Tuy hắn đã là tiên nhân của Bồng Lai tiên cảnh, nhưng dù sao cũng mới tới, địa vị không cao, theo Thần bà học tập đạo pháp.
Nhưng có một điều khiến người ta hâm mộ là, tuy địa vị của hắn không cao nhưng địa vị của Thần bà rất cao.
Nhưng tiên nhân khác lập vô số công lao cũng chỉ chiếm được tiên sơn cỡ nửa mẫu, còn hắn có thể tùy ý tu luyện trong ngọn núi chính.
Tiên sơn càng lớn thì tiên quang tiên khí rủ xuống từ Tiên giới càng nhiều, tu luyện lại càng nhanh. Tiên sơn càng nhỏ thì tiên quang tiên khí rủ xuống ít, tốc độ tu luyện cũng chậm hơn.
Hắn theo Thần bà tu luyện, đương nhiên rất nhanh.
Viên Thiên Cương đứng dậy chào: “Tiên Chủ, Hứa đạo hữu, gia sư đã chờ bên trong.”
Bồng Lai Tiên Chủ khẽ gật đầu, cùng Hứa Ứng đi vào Bồng Hồ điện.
Trong Bồng Hồ điện có động thiên khác, đứng trong điện nhìn lên chỉ thấy không gian trong điện như hồ lô, dưới lớn trên nhỏ, không nhìn thấy bầu trời.
Thiên ngoại có một luồng viên quang rủ xuống, chiếu lên một người phụ nữ. Người phụ nữ kia tướng mạo bình thường, nhưng khi cô cất bước chỉ thấy tiên quang cũng di động theo.
“Hứa công tử, từ khi từ biệt tới giờ không có vấn đề gì chứ?” Người phụ nữ kia hỏi.
Hứa Ứng cười nói: “Chắc năm xưa chúng ta cũng từng gặp?”
Người phụ nữ kia chính là Thần bà, nói: “Đương nhiên từng gặp,năm xưa các ngươi tới nơi này ở một thời gian. Tiên Chủ, để ta mở phong ấn ký ức cho Hứa công tử, phiền Tiên Chủ tránh một chút.”
Bồng Lai Tiên Chủ ánh mắt nhấp nháy cười nói: “Thần bà, ngươi luôn thần cơ diệu toán, nên biết suy nghĩ của ta.”
Thần bà khẽ gật đầu.
Bồng Lai Tiên Chủ quay người đi khỏi Bồng Hồ điện, nói: “Năm đó ta xem bói cho Đông Nhạc, lại để thư lại cho Bắc Đế, cuối cùng cũng khiến các hạ đến Bồng Lai. Lần này ngươi tới Bồng Lai, so với Bồng Lai của hơn một vạn năm trước là hoàn toàn khác biệt.”
Hứa Ứng ngồi trên bồ đoàn, đối diện với cô.
Đối mặt với nữ nhân thần bí có thể nhìn rõ tương lai này, y cũng rất hiếu kỳ, có thể dự đoán tương lai sẽ xảy ra chuyện gì thật sao?
Thần bà nói: “Lúc trước tuy ngươi tu luyện tới Phi Thăng kỳ nhưng tu vi thực lực vẫn kém xa kiếp đầu tiên. Ngươi của bây giờ, tuy tu vi cảnh giới thấp nhưng thực lực lại không kém.”
Hứa Ứng trong thời Đại Thương không biết có na pháp, vì vậy tuy cảnh giới cao nhưng thực lực lại không cường đại.
Lần này tuy Hứa Ứng có tứ đại động thiên na tổ nhưng thực cảnh giới còn chưa được như thời kỳ Đại Thương, nhưng y nắm giữ thần thông đạo pháp, đã vượt xa bản thân trong thời kỳ đó.