“Chẳng lẽ là sư tổ của Lâm các chủ?”
Hứa Ứng trong lòng máy động, nhìn Nhan Vũ các chủ thêm một cái.
Cô Xạ Tiên Tử vội vàng nói: “Đừng có nhìn! Ngươi nhìn hắn sẽ lại gần đấy! Người nhà của hắn đông lắm, còn mấy tiên nhân cũng là các chủ Bồng Lai các!”
Hứa Ứng lấy làm kinh hãi: “Ta nghe nói Bồng Lai các có vài vị các chủ phi thăng, chẳng lẽ đều ở trong phạm vi ba thước vuông kia?”
Cô Xạ Tiên Tử gật đầu nói: “Đều ở trong đó.”
Hứa Ứng quay đầu nhìn quanh, Cô Xạ Tiên Tử vung ống tay áo đóng cửa lại, mời y vào sảnh chính, lấy hai cái bồ đoàn ra nói: “Mời ngồi!”
Hứa Ứng ngồi xuống.
Cô Xạ Tiên Tử cũng ngồi xuống, phát động nguyên thần nói: “Ta thuận theo nhân quả chỉnh lý giúp ngươi. Sau khi hiểu thấu nhân quả trên người ngươi ta mới biết cách giải quyết, khi đó ngươi phá giải nhân quả của ngươi, đạo hạnh của ta cũng được tăng cường.’
Hứa Ứng hoàn toàn không biết gì về luật nhân quả, chỉ thấy khâm phục trình độ của cô trong đạo này, nói: “Tiên tử cứ thực hiện đi.”
Cô Xạ Tiên Tử phóng thích nguyên thần tọa trấn hư không, đột nhiên gầm lên một tiếng, đạo âm chấn động, quanh người Hứa Ứng hiện ra từng sợi tơ tinh tế, như có như không, như còn như mất.
Cô Xạ Tiên Tử nói: “Những nhân quả cản trở chuyện phi thăng của ngươi có thể tùy ý chặt đứt, ví dụ như tình phụ mẫu, ơn vợ chồng, đều có thể cắt bỏ.’
Hứa Ứng quan sát những sợi tơ lượn vòng quanh mình, giơ tay nhẹ nhàng chạm vào, bên tai vang lên một giọng nói kỳ dị.
“A Ứng, theo ta lên núi bắt rắn.’
Hứa Ứng kinh ngạc, đó là giọng nói của tổ phụ họ Tưởng trong kiếp này của y.
Y đổi sang sợi tơ khác, bên tai lại có giọng nói khác: “Trước đây ngươi thế này, còn như vậy, sau này thế này là được.”
Ma xui quỷ khiến, y lại đổi sợi tơ khác: “... Trong Mạnh Bà thang có cái gì? Sao uống nhiều còn gây nghiện?”
“Vị Ứng ca ca này, hình như từng gặp ở đâu rồi.”
Cô Xạ Tiên Tử nói: “Ngươi đừng lộn xộn, để ta xem thử nhân quả của ngươi trước đã, phân loai... A, nhân quả công ơn mẹ cha dưỡng dục lên tới hàng vạn!”
Ngay cả đạo tâm được tu luyện tới trình độ không chút vướng bận của cô giờ phút này cũng không khỏi kinh hãi.
Hứa Ứng có số lượng nhân quả liên quan tới công ơn dưỡng dục của cha mẹ lên tới hàng vạn, cô chưa bao giờ thấy tình huống như vậy!
Cô men theo những chuỗi nhân quả này, xem xét ngược trở lại, không khỏi thở phào một tiếng, trong lòng lại thấy tò mò: “Kỳ quái, những chuỗi nhân quả này chỉ khoảng mười năm, dài nhất là mấy chục năm, thế này là sao... Đợi đã, nơi này có hai chuỗi nhân quả dài tới bốn mươi tám ngàn năm!”
Cô Xạ Tiên Tử hít sâu một hơi, ổn định lại trái tim đang đập thình thịch loạn nhịp, men theo một chuỗi nhân quả trong đó tìm hiểu ngược dòng trở lại, thầm nghĩ: “Cha mẹ sống bốn mươi tám ngàn năm? Ta không tin!’
Cô lội ngược dòng tìm hiểu, đang lúc muốn tìm được điểm cuối của nhân quả này, chứng kiến cha mẹ Hứa Ứng là ai. Mắt thấy sắp đi tới cuối, đột nhiên Cô Xạ Tiên Tử chứng kiến một ánh mắt.
Ánh mắt kia bao phủ tâm linh cô, khoảnh khắc sau thần thức Cô Xạ Tiên Tử chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, lại trở về điểm đầu.
Trong lòng cô thầm nghiêm nghị, không dám tìm kiếm cha mẹ Hứa Ứng nữa, lại xem sợi nhân duyên của Hứa Ứng, chỉ thấy tuyến nhân duyên của Hứa Ứng cũng có tới mấy trăm cái!
“Hứa đạo hữu này là loại hoa tâm! Củ cải của hắn chắc dựng được mấy triệu đại quân!”
Cô Xạ Tiên Tử tìm kiếm men theo mấy trăm nhân duyên kia, lại thấy mấy trăm nhân duyên tụ lại một chỗ.
Khi cô tới điểm cuối lại thấy một vị nữ tiên cực kỳ cường đại ngồi trong hư không, kết nối với Chư Thiên Vạn Giới, khí tức mạnh mẽ vô biên.
Nữ tiên kia như có cảm giác, ánh mắt âm u quét tới, Cô Xạ Tiên Tử vội vàng cắt đứt thần thức của mình, không dám quan sát. Nhưng luồng thần thức cường đại vô biên kia vẫn men theo khí tức của cô tìm kiếm lại, chỉ trong khoảnh khắc đã bao phủ toàn thân cô, kiểm tra một lượt!
Cô Xạ Tiên Tử đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Nhưng luồng thần thức cường đại kia lập tức thu liễm, biến mất không còn tăm hơi.
Cô Xạ Tiên Tử khôi phục bình tĩnh, không dám nhìn nhân duyên của Hứa Ứng nữa, thầm nghĩ: “Hay là nhìn nhân quả kẻ thù của hắn. Thường thì người cắt đứt tiên duyên sẽ là kẻ thù tới rửa hận.’
Cô lập tức giơ tay, định xử lý nhân quả thù oán của Hứa Ứng.
Cô Xạ Tiên Tử lại đột nhiên biến sắc, chỉ thấy hàng vạn chuỗi nhân quả ùn ùn kéo tới, dồn dập buộc lên người Hứa Ứng!
“Kẻ thù của người này rất rất nhiều!”
Cô Xạ Tiên Tử kinh hãi, thần thức tiếp xúc với từng chuỗi nhân quả một, lập tức có tiếng kêu uất ức vang lên.
“Tên đại ác nhân đã cắt đứt thiên lộ của ta!”