Hỏa khí tạo thành Hỏa thần, mặt người thân thú, chân đạp lên hai con hỏa long.
Thổ khí tạo thành Thổ thần, mình người đầu rắn, chân đạp một cặp hoàng xà.
Năm tòa Đại Ngũ Hành tiên trận khai mở, chỉ thấy hai mươi lăm thần linh ngũ hành do phù văn Thiên đạo biến thành khí thế liên kết, sinh khắc lẫn nhau, mà sinh khắc không ngừng biến hóa, khiến uy lực trận pháp tăng vọt!
Cho dù đang ở trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của Hứa Ứng, cho dù Hứa Ứng chiếm tiên cơ, Diệp Diễm cũng không hề e ngại.
Lần trước hắn đánh bại Hứa Ứng là hữu tâm tính toán vô tâm, thắng cũng không vẻ vang gì.
Lần này hắn sẽ thắng quang minh chính đại.
Tiên giới không trọng dụng hắn, hắn muốn chứng minh cho Tiên giới thấy, các ngươi không đối phó được với Hứa Ứng nhưng ta có thể trấn áp được hắn một lần, cũng có thể trấn áp hắn hai lần!
“Rầm!”
Bất Chu Sơn từ trên trời giáng xuống, hai mươi lăm thần linh ngũ hành dồn dập nổ tung, tan thành bộp dưới Bất Chu Sơn!
Sắc mặt Diệp Diễm đại biến, nguyên thần hiển hiện, nổi giận gầm lên một tiếng, tế ra tiên đồ. Tiên Đồ trải rộng, chỉ trong chốc lát đã tạo thành Chư Thiên Hàng Ma tiên trận trên bầu trời, ngăn cản Bất Chu Sơn đang ép xuống!
Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, bị lực lượng vô cùng kinh khủng của Bất Chu Sơn đè tới mức thân thể chìm xuống, suýt nữa đâm vào lòng đất.
“Chẳng phải ngươi muốn thấy thần thông đời đầu của ta ư?”
Hứa Ứng sắc mặt đờ đẫn, trên mặt là huyết lệ chảy xuống, năm ngón tay giang rộng, hạ giọng nói: “Ta cho ngươi thấy, cho ngươi chết được nhắm mắt.”
Bốn phía xung quanh Diệp Diễm đột nhiên có vô số ánh sao bay lượn, lọt vào Chư Thiên Hàng Ma tiên trận đồ của hắn. Ánh sao lóng lánh va chạm, bất cứ thời điểm nào cũng có năng lượng kinh khủng bộc phát, khiến tiên trận đồ vận hành trì trệ!
Khoảnh khắc sau một luồng kiếm khí kinh thiên động địa từ trên trời giáng xuống, bổ đôi Hàng Ma tiên trận!
Trên trán nguyên thần của Diệp Diễm xuất hiện một vệt máu, sau lưng lại có một quyển tiên đồ bay ra, hóa thành Chu Thiên Tinh Túc Luyện Ma trận, Chu Thiên Tinh Túc là trận nhãn, từng hư ảnh Thiên thần đứng dậy từ trong trận, mỗi người đều mang thần tướng dữ tợn!
Suy nghĩ của hắn cực kỳ xảo diệu, lợi dụng Chu Thiên Tinh Túc Luyện Ma trận để phá giải thần thông Loạn Tinh Hải của Hứa Ứng. Loạn Tinh Hải chỉ là ngôi sao còn Chu Thiên Tinh Túc đại biểu cho Chu Thiên Chính Thần!
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, sau lưng Hứa Ứng hiện ra hư ảnh một ngàn chín trăm Thiên thần, tọa thành hóa thân Thiên đạo phẫn nộ không gì sánh được, xuất quyền đánh vào Luyện Ma trận, phá hủy cả hư ảnh Chu Thiên Chính Thần!
Diệp Diễm bị chấn động tới mức hộc máu, liên tục lui lại phía sau, lập tức nhấc chân giậm xuống. Tứ Tượng trân, Lưỡng Nghi trận, Tiểu Thiên Tinh Trận, đủ loại tiên đồ bay lên!
Thân hình hắn hóa thành cầu vồng xé gió bay đi, các loại trận pháp bay lượn xung quanh, không gì không phá!
Hắn phát động tiên trận, định cắt đứt địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của Hứa Ứng, chạy ra bên ngoài rồi tính!
“Tiên Chủ bảo ta chủ động tới đây hòa giải ân oán với Hứa Ứng, nói là nếu hòa giải không thành thì hắn mới ra mặt! Bây giờ tới phiên hắn ra mặt!’
Diệp Diễm mới nghĩ tới đây, đột nhiên một vầng mặt trời dâng lên trước mặt hắn, bốn phía đã hóa thành bức tường hỏa diễm vàng óng, nhiệt độ cao tới khó mà tưởng tượng ập tới.
Vừa thôn tính hắn, chính là Bát Hoang Luyện Nhật Lô!
Hứa Ứng mặt không biểu cảm, bàn tay siết chặt lại, Bát Hoang Luyện Nhật Lô nhanh chóng thu nhỏ, ầm ầm nổ vang.
Diệp Diễm nổi giận gầm lên một tiếng, từ trong lò lửa chui ra, tiên trận xung quanh đã bị đốt thủng trăm ngàn lỗ. Hắn nghiêm mặt hét lớn: “Hứa Ứng, ngươi giết tiên nhân dưới trướng ta, ta giết ngươi là đương nhiên! Ngươi là tù nhân Tiên giới, ngươi định vượt ngục, tội đáng chết!”
Hắn không lùi mà tiến, ngang nhiên giết tới trước mặt Hứa Ứng!
Hắn cũng bỏ qua lời dặn của Tiên Chủ, đã không trốn thoát được thì dứt khoát giết chết Hứa Ứng, khiến tu vi kiếp này của Hứa Ứng hóa thành hư ảo!
Tuy pháp bảo của hắn đã bị hủy, nhưng đạo pháp tiên gia vẫn còn, trình độ tiên gia cao tới kinh người, lúc lao tới trước mặt Hứa Ứng thì phù văn tiên đạo đã tạo thành từng tòa trận pháp tiên gia lượn quanh người hắn.
Sau lưng Hứa Ứng mở tứ đại động thiên na tổ, từng hóa thân phẫn nộ sừng sững trong động thiên, tiên hỏa hừng hực, đẩy lực lượng của y tới cực hạn.
“Phù!”
Hứa Ứng đám ra một quyền, những nơi quyền phong đánh thẳng tới. Phù văn tiên đạo tạo thành tiên trận lượn quanh người Diệp Diễm đột nhiên dồn dập nổ tung!
“Bịch!”
Đòn này của Hứa Ứng đánh vào lồng ngực hắn, Diệp Diễm chỉ cảm thấy tiên lực trên người bị quyền này đánh tan, ngực lõm xuống, sau lưng nhô ra một khối lớn, bay ngược về phía sau!
Thân thể lên giữa không trung, đang định ổn định lại thân hình thì đột nhiên Hứa Ứng lao tới trước mặt hắn, lại đấm ra một quyền.
Thân thể nguyên thần của Diệp Diễm hòa làm một thể, hợp lực ngăn cản, chợt cảm thấy lực lượng hùng hồn tới khó mà tưởng tượng nổi đánh tới. Răng rắc, hai cánh tay của hắn gãy rời, bay ngược lại với tốc độ còn nhanh hơn lúc trước!
“Ngao!”
Thân hình của hắn xuyên qua địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của Hứa Ứng, kéo thành một vệt dài trên bầu trời Bồng Lai tiên cảnh, đâm vào một tòa tiên sơn đang bay trên không trung.
Tòa tiên sơn kia có chủ, một vị nữ tiên vươn mình đứng dậy, tránh khỏi va chạm với Diệp Diễm, sắc mặt nghi hoặc không thôi. Cô đang định đỡ Diệp Diễm thì thấy trước mặt đột nhiên xuất hiện thêm một người.
Nữ tiên kia định thần nhìn lại, người tới là một thiếu niên mặc áo đen, mặt không biểu cảm nhưng lại khiến trong lòng cô giật mình, không dám tới đỡ Diệp Diễm.
Diệp Diễm xoay người đứng dậy, hộc máu liên tục, nguyên thần cũng bị trọng thương, ánh mắt hoang mang.
“Đây là thần thông trong kiếp đầu tiên của ta.”
Hứa Ứng nói nhỏ, ánh sao bay lượn sau lưng, một gốc thần thụ bảy màu hình thành, dải sao xoay tròn quanh thần thụ.
Diệp Diễm biến sắc, phi thân lui lại, nhưng Thất Thải Thần Thụ đã đánh tới, ngàn vạn luồng hào quang thụy khí quất vù vù vào người hắn, đánh tới mức thân thể và nguyên thần của hắn thương tích nặng nề!
Không chỉ có thế, tiên đạo của hắn, khu vực Hi Di của hắn, mỗi cảnh giới chuyện đều có vết rách đại đạo.
Đây là công kích nhắm vào tiên đạo của hắn, muốn hủy diệt hắn từ căn cơ trở đi!
Diệp Diễm viu một tiếng đâm vào một tòa tiên sơn lơ lửng trên không trung, đâm tới mức tiên sơn kia xoay tròn bay về phía xa, suýt văng khỏi Bồng Lai tiên cảnh.
Tiên nhân sống trên ngọn tiên sơn đó vội vàng ra tay buộc chặt lại tiên sơn của mình.
Trong tiên cảnh, những tiên nhân khác ẩn cư tại đây dồn dập ngừng tu luyện, ai nấy bước ra, nghi hoặc nhìn về phía Hứa Ứng và Diệp Diễm.
Trong đó còn có một người phụ nữ bước ra từ ngọn núi chính, trông như một nữ nhân bình thường không có gì đặc biệt, không xinh đẹp như những tiên tử khác.
Ánh mắt cô nhìn vào Hứa Ứng, nở nụ cười: “Quả nhiên ngươi đã tới.’
Diệp Diễm cố nén nỗi kinh hãi trong lòng, vội vàng cao giọng nói: “Tiên Chủ! Tiên Chủ!”