Hứa Ứng nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy người tới là một thanh niên khí khái hào hùng, mặc bộ áo trắng hết sức thanh lịch.
Hứa Ứng nghi hoặc nói: “Các hạ là?”
Thanh niên áo trắng kinh ngạc đáp: “Xem ra Hứa công tử còn chưa khôi phục ký ức. Tại hạ Diệp Diễm, năm xưa chuyện Yến Bảo Nhi chuyển thế là ta phụ trách. Ta tự chém cảnh giới, tiên hóa thành phàm, từ Tiên giới đi xuống thế gian tiến vào luân hồi, nắm giữ vị trí Yến Bảo Nhi chuyển thế. Sau đó ta phối hợp với Thần Vương và chư thần trên thế giới Thiên Đạo, bố trí mai phục tại thế giới Vĩnh Ninh mà Yến Bảo Nhi chuyển thế.”
Khóe mắt Hứa Ứng giật giật, cười nói: “Ta đi vào trí nhớ Kim gia, xem lại quá khứ trong ký ức, phát hiện ra thời kỳ đó có rất nhiều tồn tại thần bí trợ giúp Thiên thần và Đại Thương truy sát ta, có lẽ trong đó có các hạ?”
Thanh niên áo trắng Diệp Diễm lắc đầu nói: “Bọn họ là cấp dưới của ta, còn phụng lệnh hạ phàm trước ta. Để đuổi bắt ngươi, tránh ngươi trốn thoát khỏi trấn áp, bọn họ liên thủ với Thiên thần và luyện khí sĩ Đại Thương, tử thương nặng nề. Đại đa số bọn họ chết trong tay ngươi, cấp trên cảm thấy ngươi khó đối phó nên bảo ta hạ giới.”
Viên Thiên Cương nháy mắt mấy cái, lặng lẽ dịch xa một khoảng, thầm nghĩ: “E là chuyện này không lành rồi.”
Hứa Ứng như cười như không nói: “Ồ? Bọn họ đều chết mà lại phái ngươi xuống, nói vậy là ngươi rất mạnh?”
Diệp Diễm nghiêm nghị nói: “Đúng là ta rất mạnh.”
Hứa Ứng đột nhiên dừng bước, kéo tiên nhân áo trắng Diệp Diễm vào trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của mình!
Y mở toàn bộ lục bí, tứ đại động thiên na tổ xoay tròn, chỉ trong khoảnh khắc đã đẩy tu vi thực lực của bản thân tới cực hạn!
Bất Chu Sơn chống bầu trời, kiếm khí kinh thiên động địa, hồng lô ôm cả nhật nguyệt, tinh hải rực rỡ ánh sáng, kết hợp cùng một ngàn chín trăm phù văn Thiên đạo tạo thành một ngàn chín trăm hư ảnh Thiên thần...
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Hứa Ứng đã biến địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa thành đạo tràng của mình!
Y mỉm cười nói: “Nói tiếp đi.”
Diệp Diễm chẳng hề để tâm, tiếp tục nói: “Sự cường đại của ta đâu chỉ có thực lực, còn có đầu óc. Ta biết ngươi và Yến Bảo Nhi dây dưa rất sâu, cho nên lập kế tính toán ngươi, biết chắc ngươi sẽ tới. Quả nhiên ngươi tới! Ta bố trí Chư Thiên Hàng ma đại trận, bên trong lại thiết kế Chu Thiên Tinh Túc Luyện ma trận, kết hợp với năm tòa Đại Ngũ Hành trận, bảy tòa Tiểu Thiên Tinh Trận, thêm cả Tứ Tượng trận, Lưỡng Nghi trận. Ta đặt trận đồ tiên trận, chém cự thú thái cổ, dùng máu Thú thần kích hoạt trận pháp, bố trí tầm long định vị. Bắt được ngươi là vinh quang nhất trong cuộc đời ta.”
Hứa Ứng cười nói: “Còn gì nữa không?”
Diệp Diễm nghiêm mặt nói: “Thật không dám giấu giếm, năm đó sau khi bắt được ngươi, vốn tưởng là có thể lập công chuộc tội phi thăng Tiên giới, không nói tới chuyện thăng quan, thấp nhất cũng trở lại ghế ngồi lúc trước. Không ngờ bên trên lại bội bạc cắt đứt mộng phi thăng của ta! Trong lòng ta căm hận, cho nên gia nhập Bồng Lai, phản kháng Tiên giới. Hứa đạo hữu, ta cực kỳ khâm phục các hạ, nguyện cùng ngươi biến chiến tranh thành tơ lụa.’
Viên Thiên Cương tiếp tục lui lại, thầm nghĩ: “Nếu lớn chuyện thì ta nên đứng về phía ai? Ta tính thử...’
Lúc này hắn lại chú ý thấy bên cạnh có thêm một người, là ông lão cao lớn dũng mãnh, trong lòng căng thẳng, vội vàng cúi người nói: “Tiên Chủ.’
Ông lão cao lớn dũng mãnh ra hiệu cho hắn không cần đa lễ, cười nói: “Diệp Diễm và Hứa Ứng vừa gặp mặt đã khắc khẩu rồi à?”
Viên Thiên Cương nói: “Có cần khuyên nhủ bọn họ không?’
Ông lão cao lớn dũng mãnh nói: “Không cần, giữa họ có ân oán, đều mang oán hận trong lòng, cần phát tiết một chút.’
Lão mỉm cười nói: “Huống chi Diệp Diễm chính là Trích Tiên, tài hoa bất phàm, ta cũng muốn biết hơn vạn năm qua rốt cuộc thực lực của hắn tăng tới mức nào.’
Viên Thiên Cương trong lòng ảm đạm: “Tiên Chủ muốn xem thử Diệp Diễm có uy hiếp tới địa vị của mình không. Bồng Lai tiên cảnh này trông thì như tiên cảnh nhưng thực chất cũng có góc dơ bẩn, không quá sạch sẽ.’
Diệp Diễm khẽ nhíu mày, nghe được giọng điệu bất thiện của Hứa Ứng, nói: “Hứa đạo hữu, ngươi giết bao nhiêu tiên nhân dưới trướng ta, ta tính toán mai phục ngươi, cũng hợp tình hợp lý thôi. Chúng ta hòa nhau, bây giờ mọi người đều ở Bồng Lai tiên cảnh, đồng tâm hiệp lực, hai bên lùi lại một bước, ngươi thấy sao?”
Hứa Ứng từ chối tỏ ý kiến, tiếp tục nói: “Ta đi vào ký ức của Kim gia, không thấy cảnh tượng sau khi ta bỏ Kim gia lại. Sau khi ta một mình vào trận đã có chuyện gì xảy ra?”
Diệp Diễm thản nhiên nói: “Sau khi ngươi vào trận đã phá liền vài tầng tiên trận của ta, cuối cùng giết tới trước mặt chuyển thế của Yến Bảo Nhi. Nhưng lúc tới đó ngươi đã bị thương rất nặng.”
Hắn lắc đầu nói: “Chiến lực của ngươi đời đó không bằng đời thứ nhất. Ta từng nghe rất nhiều truyền thuyết liên quan tới ngươi. Đời thứ nhất của ngươi cứ như thần thoại Tiên giới, nghe thôi cũng thấy khó tin.”
Hứa Ứng tiếp tục truy hỏi: “Sau đó thì sao?’
Diệp Diễm vẫn nhẫn nại nói: “Sau đó ngươi mang theo chuyển thế của Yến Bảo Nhi định giết khỏi vòng vây, nhưng ngươi không ngờ trận pháp của ta chia thành chín phần. Ngươi giết vào đã rất khó, giết ra lại càng khó, huống chi ngươi còn dẫn theo một người. Cuối cùng ta khiến ngươi kiệt sức, chết ở trong trận, chỉ còn lại chân linh bất diệt không thể xóa nhòa.”
Hứa Ứng khàn giọng nói: “Nàng ấy thì sao?”
Diệp Diễm dò hỏi: “Ai?”
Hứa Ứng nói: “Yến Bảo Nhi, chuyển thế của nàng.”
Diệp Diễm im lặng một hồi rồi nói: “Tự sát.”
“Tự sát?”
Hứa Ứng trợn trừng hai mắt, hốc mắt có hai hàng lệ đổ xuống, khóe miệng run rẩy, lặp lại: “Tự sát?”
Diệp Diễm cảm khái nói: “Chết rất quả quyết. Cô ta tưởng ngươi đã chết nhưng ai mà ngờ bất diệt chân linh của ngươi quá mạnh, chẳng bao lâu sau đã chữa trị thân thể. Nhưng đó đã là sau khi cô ta tự sát.”
Hứa Ứng bất giác siết chặt nắm đấm.
Đột nhiên Diệp Diễm biến sắc, chỉ thấy trời xanh đột nhiên vặn vẹo, từng hư ảnh Thiên thần đổ lệ, huyết lệ lập tức nhuộm đỏ bầu trời.
Diệp Diễm chỉ cảm thấy tim đập chân run, vội vàng giơ tay: “Hứa đạo hữu, lần này ta tới đây là để hóa giải ân oán...’
“Rầm!”
Một tòa Bất Chu Sơn từ trên trời ầm ầm giáng xuống!
Hứa Ứng rơi lệ: “Vì sao năm xưa ngươi không nói như vậy?’
Lửa giận trong lòng Diệp Diễm bùng lên, phù văn tiên đạo bay lượn quanh người, kết nối với nhau, chỉ trong khoảnh khắc đã bố trí trận pháp xung quanh mình, Đại Ngũ Hành trận. Hắn cười lạnh nói: “Ta muốn nói lý với ngươi, ngươi lại không chịu nói lý. Cũng được thôi, nếu ta nhượng bộ không khéo ngươi còn khinh thường ta! Hứa Ứng, năm xưa ta có thể bắt ngươi một lần thì cũng có thể bắt ngươi lần thứ hai!”
Hắn không bố trí một tòa Đại Ngũ Hành trận mà là năm tòa Đại Ngũ Hành trận!
Năm tòa Đại Ngũ Hành trận, ngũ khí kim mộc thủy hỏa thổ tương sinh tương khắc, kim khí tạo thành Kim thần, mặt người lông trắng, vuốt hổ cầm rìu, chân đạp hai con kim long..
Mộc khí tạo thành Mộc thần, mặt chim thân người, chân đạp hai con thanh long.
Thủy khí tạo thành Thủy thần, mặt người thân chim, đạp lên một cặp thanh xà.