“Viên Thiên Cương, Viên tiên sinh! Sao hắn lại ở đây?”
Hứa Ứng cực kỳ kinh ngạc, tiên nhân áo trắng kia chính là Viên Thiên Cương, nhưng lần trước Hứa Ứng gặp Viên Thiên Cương là khi hắn vừa chứng kiến Từ Phúc vạch trần âm mưu phi thăng ở Côn Lôn, đang lúc nhụt chí định trốn trong Vọng Hương đài cô độc sống quãng đời còn lại, không còn mong đợi gì về tiên duyên xa vời.
Hứa Ứng tuyệt đối không ngờ lại gặp lại hắn ở đây!
Y không hề nghĩ ngợi nắm lấy tay Viên Thiên Cương, được một luồng lực lượng nâng lên không trung, nhẹ nhàng bay về phía tòa tiên sơn kia!
“Tu vi của hắn thâm hậu hơn lúc trước nhiều!” Hứa Ứng phát hiện tu vi của Viên Thiên Cương thay đổi, thầm nghĩ trong lòng.
Viên Thiên Cương mặc áo trắng không có dáng dấp tiên nhân, ngược lại giống như kiếm khách, ánh mắt sáng rực, căng thẳng nhìn Tiên Vương trung niên vừa bị hất bay.
Tiên Vương trung niên kia ngừng người lại, lập tức lao thẳng về phía ngọn tiên sơn này.
Vừa rồi Nạp Lan Đô bị trấn áp tới mức ngất xỉu, rời khỏi tay Hứa Ứng, giờ đã rơi vào trong biển, bị sóng biển cuốn đi. Tiên Vương trung niên thấy vậy không kịp đuổi theo Bồng Lai, vội vàng quơ lấy Nạp Lan Đô.
Thần quy huyền vũ kia kéo theo Bồng Lai tiên sơn lao nhanh đi, chớp mắt sau đã từ thế giới này lao sang thế giới khác. Tiên Vương trung niên ôm Nạp Lan Đô bay lên không trung, thân hình lại trở về Tiên Đạo Dao Trì, hạ xuống trên Dao Trì.
“Bồng Lai! Tìm ngươi bao lâu rồi cuối cùng ngươi cũng xuất hiện, lần này đừng mơ trốn được!”
Tiên Vương trung niên đặt Nạp Lan Đô vào trong Dao Trì, hất ống tay áo một cái, Dao Trì và Quỷ Khư trên bầu trời đồng thời biến mất!
Khoảnh khắc sau Dao Trì và quái nhãn Quỷ Khư đồng thời xuất hiện trên không trung của Bồng Lai tiên sơn, chẳng qua huyền vũ vẫn đang lao đi, kéo Bồng Lai tiên sơn sang thế giới tiếp theo!
“Các ngươi không thoát được đâu!’
Tiên Vương trung niên hừ lạnh, Quỷ Khư và Tiên Đạo Dao Trì trên bầu trời như xuất hiện trên bầu trời của tất cả các thế giới, tập trung khóa chặt vào huyền vũ và Bồng Lai tiên sơn!
Huyền vũ và Bồng Lai tiên sơn cứ tiến sang một thế giới thì lại thấy quái nhãn Quỷ Khư trên bầu trời gần thêm một phần, Tiên Đạo Dao Trì cũng tới gần tiên sơn hơn!
Huyền vũ như cảm nhận được nguy hiểm, kéo theo Bồng Lai tiên sơn tăng tốc phi nước đại, lao thẳng tới, xuyên qua hết thế giới này tới thế giới khác.
Viên Thiên Cương ngẩng đầu nhìn lên, căng thẳng quan sát bầu trời. Sau khi huyền vũ phi nước đại, bầu trời không ngừng biến đổi nhưng con mắt khổng lồ trên trời vẫn xuất hiện trong từng thế giới!
Cứ như thế giới nào cũng có quái nhãn như vậy!
Quái nhãn Quỷ Khư trên bầu trời càng lúc càng gần, thân hình Tiên Vương cũng càng ngày càng tiếp cận.
“Các ngươi chỉ là một lũ ngụy tiên sử dụng Bất Tử thảo, thành lập Tiên giới, tạo ra Thiên đạo giả, đi ngược lẽ trời!
Tiên Vương trung niên càng lúc càng tiếp cận, giọng nói càng ngày càng vang dội.
Viên Thiên Cương sắc mặt nghiêm nghị, không ngờ pháp lực của Tiên Vương trung niên kia bắt đầu xâm nhập vào Bồng Lai!
Pháp lực kia cuốn lên ngập trời, trong Quỷ Khư cũng có lực lượng khủng khiếp rung động, trong quái nhãn Quỷ Khư có hào quang kinh người hội tụ, chuẩn bị bắn xuống huyền vũ!
Tốc độ của huyền vũ càng lúc càng nhanh, đột nhiên Hứa Ứng nghe thấy tiếng kêu sợ hãi, chỉ thấy một chiếc thuyền lầu sượt qua bên cạnh Bồng Lai tiên sơn, trên thuyền còn có một cô gái ra sức vẫy tay với tiên sơn, như muốn tiên sơn dừng lại.
Trên thuyền còn có một con rắn lớn và một quả chuông lớn.
“Lâm các chủ, Lâm các chủ, các ngươi thấy không? Bồng Lai tiên sơn vừa chạy qua trước mặt chúng ta!” Quả chuông rung leng keng kêu.
Ngoan Thất thoáng chần chừ rồi nói: “Hình như ta thấy A Ứng cũng trên ngọn núi kia.’
Sở Tương Tương nói: “Ta cũng thấy thế. Nhưng vì sao Ứng thúc thúc lại chạy tới Bồng Lai tiên sơn trước chúng ta một bước?’
Đám người không hiểu chút nào.
Thần quy huyền vũ vẫn đang chạy như điên, đột nhiên một cột sáng rực rỡ không gì sánh kịp chiếu ra từ quái nhãn Quỷ Khư, bộp một tiếng đánh xuống thần quy huyền vũ!
Nhưng ngay lúc này trong Bồng Lai tiên sơn lại có một pháp bảo phóng lên bầu trời, là một cánh của Thiên Quan, nặng nề không gì sánh được, lơ lửng giữa không trung!
Hào quang của quái nhãn Quỷ Khư bắn vào cánh cửa, cánh cửa rung nhẹ, đỡ lấy toàn bộ uy lực đáng sợ kia.
Ngọn núi chính trong Bồng Lai tiên sơn vang lên một giọng nói hùng hậu: “Đệ Cửu Tiên Vương, ngươi tưởng chân thân của ngươi không giáng lâm là có thể bắt được Bồng Lai của ta à? Đúng là quá coi thường Bồng Lai của ta, quá coi trọng Quỷ Khư của ngươi!”
Tiên Vương trung niên kia vỗ tay xuống dưới, tiên âm vang lên ầm ầm, bàn tay này do vô số phù văn tiên đạo tạo thành, uy lực cực kỳ hùng mạnh!
Trong Bồng Lai tiên sơn cũng có một bàn tay khổng lồ bay ra, giao đấu với bàn tay của Tiên Vương trung niên.
Tiên Vương trung niên còn định ra tay lại thấy huyền vũ mang theo Bồng Lai tiên sơn tung người nhảy lên, xuyên qua một cơn sóng ập tới.
“Dời.”
Một luồng sáng trắng hiện lên, huyền vũ và Bồng Lai tiên sơn biến mất ngay trước mắt hắn.
Tiên Vương trung niên thầm giật mình, vội vàng quan sát bốn phía, chỉ trong phút chốc quái nhãn Quỷ Khư đã tìm kiếm khắp Chư Thiên Vạn Giới, soi rọi tất cả mọi thế giới nhưng từ đầu tới cuối vẫn không tìm thấy vị trí của Bồng Lai tiên sơn!
“Trong Chư Thiên Vạn Giới có một số thế giới không nằm trong danh sách, chắc là khu vực hắc ám!”
Tiên Vương trung niên thầm giật mình, quái nhãn Quỷ Khư có thể tới các thế giới đã biết, nhưng đối với quái nhãn Quỷ Khư thì những thế giới chưa biết chính là khu vực hắc ám, không cách nào giáng lâm.
“Vì cứu Đô Nhi mà chậm mất một bước, để bọn chúng chạy mất! Cũng may giữ được tính mạng Đô Nhi, không coi là chịu thiệt. Chỉ cần Bồng Lai tiên sơn xuất hiện lần nữa, chắc chắn không thể gạt được con mắt ta!”
Tiên Vương trung niên đột nhiên hóa thành làn nước Dao Trì, chìm vào trong Tiên Đạo Dao Trì.
Bảo vật này bay lên không trung, chở Nạp Lan Đô chui vào quái nhãn Quỷ Khư, biến mất không còn tăm hơi.
“Lần này Bồng Lai xuất hiện chứng tỏ cái tên trong đó đã ngồi không yên, chắc chắn sẽ hiện thân lần nữa! Bồng Lai và Ma Vực luôn bất hòa, ta phải nhanh chóng liên lạc với Ma Vực. Lần này cho dù thế nào cũng phải đoạt được Bồng Lai và Doanh Châu!”
Trên Bồng Lai tiên sơn, Viên Thiên Cương thấy quái nhãn Quỷ Khư không đuổi theo, thở phào một tiếng rồi cười nói: “Người vừa ra tay chính là chủ nhân của Bồng Lai tiên cảnh, chúng ta đều gọi ngài ấy là Tiên Chủ. Ngài ấy là vị tiên nhân đầu tiên ở Bồng Lai tiên sơn!”
“Tiên Chủ?”
Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn tòa Thiên Quan trên bầu trời, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc. Tòa Thiên Quan này cũng như Tiên Đạo Dao Trì, khiến y có cảm giác quen thuộc không gì sánh được!
Kẻ đã cắt bỏ cảnh giới Dao Trì của y, luyện thành pháp bảo tiên đạo, là Đệ Cửu Tiên Vương.
Thế thì Bồng Lai Tiên Chủ nắm giữ Huyền Quan thứ ba sẽ là ai?
Hứa Ứng kiềm chế cơn chấn động trong lòng, cúi người cảm tạ nói: “Đa tạ Viên tiên sinh đã cứu giúp. Ơn cứu mạng một lời khó mà nói hết.”