Sắc mặt Thái Hoàng ôn hòa, vỗ vỗ bờ vai của y, cười nói: “Hỗn Độn Chủ khác tuy gục ngã trong tay bọn chúng, nhưng ngươi thì khác, ta tin chắc chắn ngươi sẽ làm tốt hơn chúng ta.”
Trong lòng Hứa Ứng phát sầu.
Thái Hoàng cười ha hả, sải bước đi về phía trước, cất cao giọng nói: “Cường địch mà ngay cả Ngọc Hư Thiên Tôn cũng kiêng kị muôn phần, ta còn chưa từng từng gặp qua, nhất định phải bái kiến lĩnh giáo! Ta đi đây! Đạo hữu, xin tạm biệt!”
“Tạm biệt!” Hứa Ứng khom người.
Thái Hoàng xoay người hoàn lễ, thân hình biến mất trong Hỗn Độn Hải.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây