Lê Tiểu mang theo y dọc theo linh căn Hỗn Độn đạo thụ, bay xuống phía dưới nói: “Thi thoảng ta đi thăm hắn, hắn gặp ta còn không vui, mặt lúc nào cũng nghiêm nghị.”
Hứa Ứng cười nói: “Hắn say mê với đạo, lòng không tạp niệm. Có điều, hắn là người chí tình chí thánh, tình cảm rất phong phú.”
Lê Tiểu trừng tròn mắt, nhớ tới bộ dáng cổ hủ của Thông Thiên Đạo Nhân, lại nghĩ đến miêu tả chí tình chí thánh của Hứa Ứng, có vẻ không giống nhau.
“Lê Tiểu sư tỷ, những năm này tu vi thực lực tiến cảnh của ngươi cũng không chậm.” Hứa Ứng đánh giá Lê Tiểu, cười nói.
Lê Tiểu dương dương đắc ý: “Đương nhiên ta rất lợi hại! Ta rời khỏi Bỉ Ngạn đã hơn bảy nghìn năm, nếm trải không ít đau khổ trong Hỗn Độn Hải, nhưng may mắn tìm được Nghĩa Minh, tu thành Đạo Chủ. Hiện tại, sư tôn Hoa Đạo Chủ của ta cũng đã chết!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây