Võ Trưng hiểu ý, cáo từ rời đi, đột nhiên lại dừng bước cười nói: “Hứa đạo hữu, tuy hôm nay các hạ là Hỗn Độn Chủ cao quý, lại có Hỗn Độn chung thủ hộ, số lượng sinh vật hỗn độn hình người nhiều vô số kể, nhưng các hạ còn có một nhược điểm, chỉ e cực kỳ trí mạng.”
Hứa Ứng thỉnh giáo nói: “Đạo huynh cứ nói.”
“Tu sĩ trong Hỗn Độn Hải gặp phải cảnh khó khăn, thường phải lập lời thề, vì vậy thường có người lập lời thề với Hỗn Độn Chủ. Nếu lúc trước, vị Hỗn Độn Chủ kia còn trên đời, đại đạo của hắn thật sự quá mạnh, chỉ cần một chút chấn động là có thể diệt trừ kẻ vi phạm lời thề.”
“Nhưng bây giờ, Hỗn Độn Chủ là các hạ. Nếu có người cố tình ám toán các hạ, thì chỉ cần sắp xếp một số tận cùng đại đạo tuyên đọc lời thề với các hạ, sau đó vi phạm lời thề, dựa vào chấn động đại đạo của các hạ để xác định vị trí của các hạ, có thể giết chết các hạ. Nếu không thì, để cho lượng lớn Đạo Chủ tuyên thề, lại để cho một loạt Đạo Chủ đồng loạt vi phạm lời thề, chấn động đại đạo của các hạ như thủy triều dâng trào. Trong lúc quyết đấu sinh tử có thể nhân cơ hội này lấy tính mạng các hạ.”
Hứa Ứng sởn cả tóc gáy, khom người cảm tạ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây