Tiêu Thanh Vinh đang làm việc ở quán cà phê không biết chuyện này, công việc của anh không phải là làm việc liên tục không ngừng nghỉ, ngược lại, anh muốn nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, chỉ cần đủ thời gian là được, một ngày làm thêm ba tiếng, Tiêu Thanh Vinh thích nhất là ngồi trước cây đàn piano, muốn đàn gì thì đàn.
Tiêu Thanh Vinh sở hữu tất cả ký ức của cơ thể này không những có kỹ thuật, mà còn có thể cảm nhận được tình cảm trong bản nhạc, những ngón tay đẹp đẽ lướt trên phím đàn, vô thức đàn một bản nhạc piano mà chưa ai từng nghe qua, khiến mọi người xung quanh đều nhìn về phía anh.
Bản nhạc này vui tươi, sôi động, mang theo niềm vui chào đón sự sống mới, gửi gắm hy vọng vào những điều tốt đẹp, chỉ cần nghe một lần, người ta liền cảm thấy như có thứ gì đó đang dần dần nảy mầm trong lòng.
Có thể nói, bản nhạc này gần như là theo bản năng tuôn ra từ trong tay anh, khi đàn xong, Tiêu Thanh Vinh ngồi đó, cũng ngẩn người.
Bởi vì anh nhớ ra mình đã từng nghe bản nhạc này ở đâu rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây