“Bố…”
Mục Uyển Oánh cũng lộ vẻ mặt đau khổ, bà thừa nhận Cố Thụy vẫn luôn theo đuổi bà, bao nhiêu năm nay vẫn chưa từng từ bỏ, nhưng bà không thể bỏ mặc nhà họ Bạch, không thể bỏ mặc con gái, sao bà có thể ích kỷ như vậy chứ?
Chỉ là tuy nghĩ như vậy trong lòng, nhưng nghe nói bố mẹ chồng đã bàn bạc chuyện của bà với bố, Mục Uyển Oánh không thể nào không cảm kích.
Nói ai thì người đó đến, ông cụ Mục vừa mới nói đến Cố Thụy, cửa phòng bệnh đã bị đẩy ra, người bước vào chính là Cố Thụy với vẻ mặt mệt mỏi, ông có vẻ hơi lo lắng, dường như không nhìn thấy những người xung quanh, ánh mắt chỉ nhìn Mục Uyển Oánh đang ngồi trên giường bệnh.
“Uyển Oánh, anh nghe nói em nhập viện, em không sao chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây