Lôi Thanh Tiêu nói xong thì tắt điện thoại, Kỳ Huyễn Vu nghĩ tới vị Kim đại tiểu thư kia mà dở khóc dở cười, ai cũng biết đó là cô gái điêu ngoa, Thanh Tiêu xem mình là đạo tặc hái hoa sao? gặp ai thì đưa cho mình?
Đối với Điềm Mộng Hinh và Lôi Thanh Tiêu mà nói, đêm nay là một đêm khó ngủ.
Chuyện xảy ra ban ngày giống như thước phim cứ nhảy ra trong đầu, quấn lấy suy nghĩ của bọn họ.
Lần này tới lần khác Lôi Thanh Tiêu khó ngủ, anh phiền lòng cầm lấy khung ảnh nhìn bức tranh phác họa bên trong mới có thể dần dần đi vào giấc ngủ.
Điềm Mộng Hinh cầm chiếc khăn tay trong tay, ánh mắt lại nhìn về bộ quần áo đang treo trên giá, trong đầu có hai thanh âm không ngừng quẩn quanh, kiên trì tìm kiếm, từ bỏ tìm kiếm, tiếp thu, cự tuyệt. Hai dòng suy nghĩ như bom thay phiên oanh tạc đầu óc cô, thẳng tới khi cô cảm thấy kiệt sức lúc này mới từ từ đi vào giấc ngủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây