Lôi Thanh Tiêu ở ngay bên cạnh Điềm Mộng Hinh, nhìn thấy mồ hôi ướt đẫm trên trán cô, anh lấy khăn lau mồ hôi giúp cô, Mộc Nguyệt Hinh và Điềm Văn mỗi người bế một đứa bé trong tay, đi tới trước mặt bọn họ .
Lôi Thanh Tiêu dịu dàng nói: “Cám ơn em đã sinh cho anh một đôi trai gái, nhưng sau này chúng ta sẽ không sinh nữa, có được không.”
Điềm Mộng Hinh nghe những lời này của Lôi Thanh Tiêu, cô biết chắc là vừa rồi mình đã la hét quá thảm thiết, làm anh đau lòng.
“Thanh Tiêu, không có gì đâu, chúng ta đã có con trai con gái rồi, còn sinh làm gì nữa?”
Lôi Thanh Tiêu nhìn Điềm Mộng Hinh, hai người đều cùng mỉm cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây