Lôi Tử Hi nghe thấy Lôi Thanh Tiêu nói những lời dịu dàng này, có vẻ cậu con trai lạnh lùng của ông ấy đã thay đổi rồi, mà người làm Thanh Tiêu thay đổi vẫn là cô bé năm đó, ông ấy rất hài lòng, con trai của hiện tại mới là trạng thái ông ấy muốn thấy nhất.
Mộc Nguyệt Hinh nghe thấy những lời này của Lôi Thanh Tiêu, thì rất vui vẻ, cuối cùng bà ta đã chờ được đến ngày này, cả gia đình cùng ở bên nhau, trong nhà tràn đầy tiếng cười, tràn đầy sự ấm áp, hơn nữa chẳng bao lâu nữa sẽ có cháu trai ở bên bọn họ, cả gia đình ba thế hệ cùng sống dưới một mái hiên. Đến bây giờ bà ta mới biết, con người của mình trước kia quá đáng như thế nào, vì những thứ gọi là mặt mũi, gọi là môn đăng hộ đối, bà ta đã làm ra biết bao nhiêu chuyện ngu xuẩn, khiến con trai càng ngày càng xa cách với mình.
Đến bây giờ bà ta mới biết, hóa ra hạnh phúc chỉ đơn giản đến vậy, chỉ cần lui về sau một bước nhỏ, buông bỏ những định kiến của mình, tất cả mọi vấn đề đều sẽ không còn nữa.
Điềm Văn nhìn thấy hai người bọn họ như vậy, bà ấy vỗ vào mu bàn tay của chồng, nhỏ giọng nói: “Chúng ta trở về thôi, về còn chuẩn bị cho hôn sự của Tuấn nhi, cũng phải qua gặp cha mẹ của San San nữa, chúng ta trở về rồi cùng thảo luận với nhau.”
Cốc Tể Uẩn nhìn về phía Điềm Mộng Hinh, nghe thấy vợ nói vậy, ông ấy nhanh chóng hiểu ra, đứng dậy nói: “ Vậy gia đình chúng tôi xin phép đi về, về còn thảo luận về hôn sự của Tuấn nhi và Kim San San, Mộng Mộng, con cứ nghỉ ngơi đi, cha mẹ thảo luận xong sẽ báo kết quả cho con biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây