Điềm Mộng Hinh nhìn tốc độ bước chân của Cốc Tuấn, cô không nhịn được bật cười, nhỏ giọng nói: “Xem ra anh ấy rất muốn gặp San San.”
Lôi Thanh Tiêu xoa đầu của Điềm Mộng Hinh, dịu dàng nhìn cô, nói: “Thật ra, ở trong lòng anh trai em, Kim San San quan trọng hơn so với anh ta tưởng tượng nhiều.”
Kim San San đứng ở cửa không dám đi vào, cô ấy quanh đi quẩn lại ở cửa rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định xoay người đi ra ngoài. Cửa biệt thự mở ra, Cốc Tuấn nhìn thấy bóng lưng của Kim San San, anh ta càng bước nhanh hơn, sốt ruột đuổi theo Kim San San.
“San San, em chờ anh với.”
Nghe thấy tiếng của Cốc Tuấn truyền tới từ phía sau, cô ấy thả chậm bước chân lại, cứ nghĩ mình nghe nhầm trong lúc lo lắng, vừa định xoay người lại xác định, cô ấy lại nghe thấy tiếng của Cốc Tuấn truyền tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây