Sau khi nghe thấy những lời này của Hàn Văn Hi, làm thế nào Kim Thiện Tông cũng không ngờ được, không biết bắt đầu từ khi nào, người bên cạnh anh ta đã lần lượt phản bội lại, rời bỏ anh ta, đây đều là lỗi của Lôi Thanh Tiêu, không phải là của anh ta, anh ta là Tổng giám đốc tập đoàn Kim thị có tất cả mọi thứ, không thiếu gì cả.
“Lôi Thanh Tiêu, anh giỏi lắm, tôi không ngờ là anh lại giỏi đến vậy, trong lúc vô tình, anh đã nắm giữ được toàn cục, tôi vẫn thua trò chơi này. Tôi cứ nghĩ là mình đã thắng chắc 100% rồi, nhưng kết quả là tôi thua rồi, thua đến mức mất tất cả mọi thứ, nhưng tôi hy vọng anh có thể nói cho tôi biết, một tháng trước đã xảy ra chuyện gì?”
Lôi Thanh Tiêu nghe Kim Thiện Tông đã không còn nói bằng giọng điệu phách lối kiêu căng nữa, anh trả lời: “Kim Thiện Tông, thật ra nếu không vì vợ tôi, có lẽ chúng ta thật sự là kỳ phùng địch thủ của nhau, nhưng sợ là sau này chúng ta không có cơ hội cạnh tranh ở trên thương trường nữa. Một tháng trước, Phùng Băng đi tìm người giải quyết tốt, nhưng chắc các anh không biết, trên thế giới này không có ai dám động vào tôi cả, anh có biết tổ chức Phong Ảnh không?”
Kim Thiện Tông nghe thấy Lôi Thanh Tiêu nhắc tới Phong Ảnh, đương nhiên là anh ta biết về tổ chức này, Phong Ảnh là tổ chức nằm ở vùng xám tro, cả giới đen trằng đều không dám đắc tội, từ trước đến giờ tổ chức đó đều giữ thế trung lập, nhưng tổ chức đó có liên quan gì đến Lôi Thanh Tiêu .
“Tôi biết Phong Ảnh, nhưng nó có liên quan gì đến anh?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây