Lúc Kim Thiện Tông nói, anh ta nhìn chằm chằm vào Hàn Văn Hi, đoạn ghi âm này bị truyền đi từ lúc nào? Hơn nữa, đây đúng là đoạn đối thoại anh ta đã nghe lén được của bọn họ, nhưng sao đoạn ghi âm này lại rơi vào trong tay cảnh sát, chẳng lẽ là cô ấy?
Cảnh sát cũng đưa mắt nhìn về phía Hàn Văn Hi, Hàn Văn Hi nghi hoặc nhìn cảnh sát, hỏi: “Có phải các anh muốn hỏi tôi điều gì không?”
Đồng chí cảnh sát dẫn đội gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng có vẻ Kim tổng không hoan nghênh chúng tôi lắm, để chúng ta phải đứng ở cửa, chúng tôi dẫn người đến lục soát, nếu cứ thế này, tôi có thể sẽ báo cáo lên cấp trên là anh cản trở cảnh sát điều tra phá án.”
Đồng chí cảnh sát vừa nói, vừa lấy lệnh khám xét ra cho Kim Thiện Tông xem, Kim Thiện Tông chỉ có thể nhường đường, nói: “Xin mời các đồng chí cảnh sát vào nhà ngồi, tôi tin chắc chắn là có sự hiểu lầm gì trong này, Hàn tiểu thư chỉ tới chỗ tôi làm khách, chúng tôi là bạn tốt mà thôi, còn về phần đoạn ghi âm này, chắc chắn là có sự hiểu lầm.”
Mấy đồng chí cảnh sát đi vào trong phòng khách, ngồi xuống trên ghế salon trong phòng khách, đồng chí cảnh sát vẫn nhìn về phía Hàn Văn Hi, hỏi: “Hàn tiểu thư, tôi cần nghe lời giải thích của cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây