Điềm Mộng Hinh nhìn bát cháo gà trước mặt, thật ra cô đã không ăn thêm được nữa, nhưng nể mặt chị Cố, cô vẫn ăn. Kim Thiện Tông thấy cô chịu ăn, mới thấy nhẹ nhõm hơn.
“Mộng Hinh, em phải ăn nhiều vào, như vậy mới được.”
Kim Thiện Tông vừa nói, vừa ăn cơm tiếp, Lâm Lâm ngồi ở cạnh đó nghe Kim Thiện Tông nói đi nói lại chuyện này, nhìn anh ta bây giờ có khác gì một bà quản gia, ngoại trừ lúc ngủ ra, lúc nào anh ta cũng dán lấy Điềm Mộng Hinh, đoán chắc anh ta chỉ muốn lúc ngủ cũng nhìn chằm chằm vào cô, như kiểu sợ co chạy mất.
Nếu anh ta không có ở đây, chắc chắn sẽ bảo Hàn Văn Hi đi theo bọn họ, nếu không phải đã biết Hàn Văn Hi là người của mình, sợ rằng cô ấy đã sớm bị phiền đến chết rồi. Hiện tại cô ấy đang lo, nếu Lôi Thanh Tiêu không tìm được nơi này, chẳng lẽ Điềm Mộng Hinh sẽ thật sự phải lấy anh ta!
Lúc này, Hàn Văn Hi đang đang trên đường đi đến biệt thự, xe của Thẩm Đỗ Vũ lái ngay sau xe của cô ấy, trên xe của Thẩm Đỗ Vũ còn có thêm một người là Phùng Băng, hai người cùng ngồi trên cùng một chiếc xe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây