Lôi Thanh Tiêu mỉm cười nói: “Anh là người rất dũng cảm, nếu tôi nói, tôi giúp anh cứu vợ và các con của anh từ chỗ của Kim Thiện Tông, anh có bằng lòng giúp tôi không?”
Phùng Băng nghe thấy những lời này của Lôi Thanh Tiêu, không giấu nổi sự kinh ngạc nhìn anh, anh ta lái xe đâm vào anh, lại tìm người giết anh, kết quả anh còn định cứu vợ và các con giúp anh ta, tai của anh ta có nghe nhầm không đấy, anh ta thật sự không có cách nào tin tưởng được.
“Lôi tổng, anh không đùa tôi đấy chứ? Những lời anh nói đều là sự thật sao? Năm năm trước tôi đã lái xe đâm vào xe của anh, hại anh mất trí nhớ, lại còn tìm người giết chết anh đấy, anh xác định là muốn giúp đỡ tôi?”
Lôi Thanh Tiêu gật đầu, nói: “Anh không nghe nhầm đâu, kẻ đầu sỏ những chuyện này không phải là anh, mà là Kim Thiện Tông, chỉ cần anh ta đền tội, vậy tôi phải trách anh làm gì? Chuyện này sẽ phụ thuộc vào những lời anh nói, bây giờ tôi có thể nói cho anh biết, dù bây giờ anh còn muốn làm gì, người đại ca kia của anh cũng sẽ không dám động vào tôi, nếu anh muốn thử cũng có thể thử, với lại, nếu tôi thật sự có chuyện, sợ rằng hôm nay anh đã sớm không còn trên đời này đâu.”
Phùng Băng hiểu rõ những lời Lôi Thanh Tiêu nói, hóa ra đây chính là lý do tại sao anh ta còn có thể bình yên đứng ở đây hôm nay, xem ra Lôi Thanh Tiêu thật sự có thể giúp anh ta tìm vợ và các con, cuối cùng Phùng Băng cũng thầm hạ quyết tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây