Mà sau khi xe của Cốc Tuấn rời đi, Kim San San vừa đi vào cửa, thấy trong phòng khách không có người, cô nhìn thời gian, chắc là lúc này đều nghỉ ngơi trong phòng, cô đi lên tầng, khi đi qua cửa phòng Kim Thiện Tông, dừng lại một chút, nhớ tới chuyện xảy ra hôm nay.
Trên xe, không ngờ anh trai lại để máy nghe trộm, còn phái người theo dõi, khi cô nhìn thấy, trái tim lạnh giá hơn phân nửa, thì ra vốn cho rằng anh trai muốn tốt cho cô, không để tình cảm của cô bị tổn thương, thật ra đều là gạt người, anh trai là đang lợi dụng cô, tiếp cận Cốc Tuấn, tìm được chỗ của Điềm Mộng Hinh mới đúng.
Kim San San nghĩ đến đây, cô không gõ cửa, mà là đi về phòng mình, đúng lúc này, cửa phòng Kim Thiện Tông mở ra, anh ta đi tới cửa, nhìn thấy bóng lưng Kim San San, lạnh lùng nói: “San San, em vào đây, anh có lời muốn nói với anh.”
Kim San San nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Kim Thiện Tông, trong nội tâm cô khẽ lộp bộp, thận trọng quay người, nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt anh trai tràn ngập lạnh lùng, ánh mắt không hề có chút ấm áp.
Kim Thiện Tông thấy Kim San San quay lại, anh ta liền quay người đi vào trong phòng, bước chân của Kim San San vô cùng chậm, bên tai liền truyền đến âm thanh mất kiên nhẫn của Kim Thiện Tông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây