Cốc Tuấn đứng dậy đi đến bên cạnh chỗ ngồi của Kim San San, ngồi bên cạnh cô, ôm cô vào trong ngực của hắn, dịu dàng nói: “San San, không có chuyện gì, anh biết em rất khó xử, anh sẽ không để cho em gặp nguy hiểm đâu, em phải bảo vệ mình thật tốt, anh trai em, Kim Thiện Tông còn lâu mới đơn giản như em nghĩ, anh ta để cho em tới gặp anh, đã nói lên nhất định anh ta có ý khác, không biết lại đang có ý đồ xấu gì, em phải nhớ kỹ bảo vệ tốt bản thân, đừng để em bị tổn thương, em và Mộng Mộng đều là người anh nhất định phải bảo vệ.”
Kim San San cảm nhận ấm áp Cốc Tuấn mang tới, lần đầu tiên, cô cảm thấy thì ra rất nhiều thứ, đều là cô nghĩ quá nhiều, có điều cô nhất định sẽ đứng về phía Cốc Tuấn, hiện tại anh trai đã không khác gì một con quỷ, khiến cô không biết làm sao để tâm sự với anh, mỗi lần anh cô tỏ ra thân thiết, trong lòng cô sẽ cảm thấy sợ hãi, cứ cảm thấy anh đang tính toán điều gì. Bây giờ cô đã không quan tâm Điềm Mộng Hinh ở đâu nữa, dù Lương Phượng Vũ thật sự chính là Điềm Mộng Hinh cô cũng sẽ không nói cho anh trai, cô ấy và Lôi Thanh Tiêu đã ở bên nhau, cô hi vọng Kim Thiện Tông có thể từ bỏ, từ bỏ kế hoạch tiếp theo của anh. Chỉ là lời cô nói anh trai căn bản sẽ không nghe, cô chỉ có thể làm cái tai của Cốc Tuấn, nhắc nhở anh nguy hiểm tới gần.
“Cốc Tuấn, cám ơn anh, em biết, anh muốn bảo vệ em, nhưng bây giờ em chỉ hi vọng em có thể giúp được anh, cũng có thể giúp Mộng Hinh, dù sao cô ấy cũng là bạn của em, em biết nhất định cô ấy không ra nước ngoài, mà Lôi Thanh Tiêu cũng sẽ không dễ dàng thay lòng đổi dạ, mà vợ của Lôi Thanh Tiêu, chỉ sợ thật sự chính là Điềm Mộng Hinh. Em đã từng tự cho là đúng, cho rằng những gì anh trai làm là vì tốt cho cô ấy, sẽ không làm chuyện hại ai, nhưng em sai rồi, thì ra năm năm trước, nếu như em không cho Mộng Hinh danh thiếp của anh trai em, có phải sẽ không có chuyện gì xảy ra hay không ?”
Cốc Tuấn nghe thấy Kim San San tự trách, anh cầm bánh gatô trước mặt lên đặt ở trước mặt Kim San San, nói: “San San, em lại nghĩ gì thế? Năm năm trước, bất kể em có cho con bé danh thiếp hay không, cũng sẽ không thay đổi được việc nó gặp Kim Thiện Tông ở sân bay, cho nên, tất cả đã được định sẵn rồi, do ông trời sắp xếp, có lẽ anh trai em chính là sự khảo nghiệm cho hai người bọn họ.”
Kim San San nhìn bánh gatô trước mặt, cô cúi đầu xuống bắt đầu ăn, nghĩ đến lời Cốc Tuấn nói, cô biết cho dù cô không cho danh thiếp cũng sẽ không thay đổi được quá trình bọn họ gặp nhau, nhưng nếu cô không giới thiệu, có lẽ Điềm Mộng Hinh đã không tin tưởng Kim Thiện Tông, có lẽ Kim Thiện Tông đã không thể dễ dàng có thể tiếp cận Mộng Hinh như thế, cô vẫn có chút tự trách.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây