Lão Lý nói rồi đi về phía phòng bếp, mà Điềm Mộng Hinh và Hàn Văn Hi đi tới phòng khách, hai người ngồi ở trên ghế sa lon, Hàn Văn Hi quan sát biệt thự, nhìn căn biệt thự to như vậy, cô hỏi: “Căn biệt thự này chỉ có lão Lý, Tiểu Lý và cậu ở sao? Không mời người hầu khác à?”
Điềm Mộng Hinh lắc đầu, nói: “Không có, bởi vì trước kia khi Thanh Tiêu ở đây, nấu cơm đều là anh ấy làm, nói phòng bếp là chiến trường của anh ấy, không cho mình đi vào.”
Điềm Mộng Hinh nói rồi, liền nghĩ tới Lôi Thanh Tiêu, trên mặt của cô lộ vẻ u sầu, Hàn Văn Hi nghe thấy lời cô nói, cứ tưởng đường đường là tổng giám đốc khẳng định sẽ có người hầu nấu cơm ở nhà, không ngờ, phòng bếp rõ ràng là do Lôi Thanh Tiêu tự mình phụ trách, còn không cho cô ấy giúp một tay, xem ra ở trong lòng Lôi Thanh Tiêu, Điềm Mộng Hinh quan trọng cỡ nào, chỉ là biểu cảm trên mặt cô ấy giờ phút này chỉ sợ lại là nhớ tới Lôi Thanh Tiêu, còn tự trách bản thân, hết chuyện để nói.
“Phượng Vũ, xin lỗi vì mình đã nói sai, có điều có hồi ức cũng tốt, chỉ là không nên mang cảm xúc không tốt cho đứa bé, phải gìn giữ tâm tình tốt đẹp, trong bụng cậu là đời sau của hai người, là kéo dài huyết mạch, vì anh ấy vì cậu, cậu phải chăm sóc cho đứa bé này thật tốt, chăm sóc tốt cho chính cậu nữa, làm một người mẹ vui vẻ, một người mẹ tốt.”
Ngay khi Lương Phượng Vũ nói, lão Lý bưng nước trà tới, ông để một chén ở trước mặt Điềm Mộng Hinh, rồi để chén khác đặt ở trước mặt Hàn Văn Hi. Hàn Văn Hi nhìn thấy trước mặt lại là hồng trà, xem ra lão Lý đặc biệt nghiên cứu về ẩm thực cho phụ nữ có thai, xem ra vô cùng để ý. Ngay khi cô đang suy nghĩ, âm thanh của lão Lý truyền đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây