Điềm Mộng Hinh đi tới trước bàn làm việc của mình, dọn dẹp đồ đạc, Tiểu Lệ cầm túi xách đi tới bên cạnh cô, nói: “Phượng Vũ, cả buổi chiều hôm nay cô ở trong văn phòng Lâm Lâm à, sao không thấy cô đi ra?”
Điềm Mộng Hinh nghe Tiểu Lệ hỏi, nói: “à, chẳng phai buổi chiều tổng giám đốc tập đoàn Kim thị tới sao, anh ta giao một hạng mục tiệc tối quyên tiền từ thiện cho chúng ta làm, sau đó bảo tôi giúp đỡ, ban đầu tôi không đồng ý, cô cũng biết, bây giờ hôm nào tôi cũng mệt rã rời, nào làm được, thế là lại phái nhân viên tổ chức của tập đoàn Kim thị làm cùng, ngay cả từ chối lý do tôi cũng không có.”
Tiểu Lệ nghe lời của Điềm Mộng Hinh, hiểu ra một chút, nhưng cứ cảm thấy chỗ nào không đúng, nhưng lại không nói ra được, cô nói tiếp: “Ra là vậy, vậy tôi đi về trước, cô cũng về sớm chút đi, bây giờ cô cũng phải cần nghỉ ngơi thật tốt.”
Tiểu Lệ nói rồi rời khỏi phòng kế hoạch, Lâm Lâm cũng mở cửa, thấy Điềm Mộng Hinh còn đang thu dọn, liền chờ cô một hồi, hai người cùng đi ra khỏi phòng kế hoạch, đi tới cửa, Tiểu Lý thấy bóng dáng Điềm Mộng Hinh, liền đi tới, mở cửa xe ra cho cô, để cô lên xe.
“Lâm Lâm, vậy mình đi trước đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây